

Trong bối cảnh mật nghị Hồng y sắp diễn ra tại Vatican để bầu chọn Giáo hoàng mới, một hiện tượng đáng lo ngại đang xuất hiện trên các nền tảng trực tuyến: cá độ. Những sàn cá cược trực tuyến bắt đầu nở rộ, với các cược xoay quanh danh tính của tân Giáo hoàng, gây xôn xao trong dư luận.

Mặc dù mật nghị là một sự kiện quan trọng và thiêng liêng của Giáo hội Công giáo, nhưng việc cá độ xuất hiện trong lúc này đã làm nảy sinh không ít lo ngại về sự lạm dụng và tác động tiêu cực đối với danh tiếng của Giáo hội, cũng như các tín đồ trên toàn thế giới.
Sau lễ tang Giáo hoàng Phanxicô, sàn cá cược mở ra. Ai là người được bỏ phiếu nhiều nhất? Sau khi Vatican tiến hành tổ chức tang lễ và lễ an táng. Giờ đến lúc quay trở về với hiện thực, các nhà cái đã bắt đầu đưa ra tỷ lệ cược cho Giáo hoàng tiếp theo.
Người được cá cược ưa thích hiện tại là Pietro Parolin với tỷ lệ dương +225. Ở đây đức tin gặp nghệ thuật thánh thiêng đứng trước thách thức của thế tục. Một câu hỏi không dễ trả lời, liệu Thánh Linh có đủ sức vượt qua những cơn sóng của thị trường hay không?
Nếu như ở Việt Nam, hiểu đơn giản là một hình thức bầu cử không chính thức bằng việc dựa trên sự yêu thích, tò mò của cả những người có đạo, không có đạo, thậm chí là vô thần đều có thể tham gia, miễn là có một Gmail hoặc tài khoản mạng xã hội.
[Bài viết này có các quảng cáo để duy trì hoạt động, thái dộ “dễ chịu” khi thấy quảng cáo trong bài viết cũng là đang góp phần ủng hộ tác giả. Cảm ơn bạn!]
Giống như ở Việt Nam, trong đợt bầu cử Mỹ có khoảng 80% người dân ở Việt Nam yêu thích và muốn ông Trump làm Tổng thống Mỹ dù người Việt Nam chẳng phải là công dân Mỹ. Hình thức cá cược thời hiện đại như một hiện tượng toàn cầu.
Theo ghi nhận từ tờ The Guardian ngày 25 tháng 04 năm 2025, ngay sau sự ra đi của Đức Giáo hoàng Phanxicô, các nền tảng cá cược trực tuyến trên khắp thế giới đã nhanh chóng mở ra kèo cược liên quan đến tân Giáo hoàng.

Sự phát triển của công nghệ và tiền điện tử đã đưa hoạt động này lên một tầm cao mới, thu hút sự tham gia của hàng triệu người từ khắp các châu lục. Sàn Polymarket, một nền tảng cá cược sử dụng tiền điện tử, đã ghi nhận hơn 6 triệu đô la Mỹ tiền cược chỉ trong vài ngày sau khi tin tức được công bố.
Các nhà cái trên nền tảng này cung cấp tỷ lệ cực chi tiết cho từng ứng viên tiềm năng, từ các Hồng y nổi bật đến những cái tên ít được biết đến hơn.
Theo sàn này, tỷ lệ người bỏ phiếu cho Hồng y Parolin dẫn đầu, chiếm 26%. Đứng ngay sau đó là một gương mặt quen thuộc, người Công giáo châu Á, Đức Hồng y Luis Antonio Tagle, người Philippines, với 19% phiếu lựa chọn. Có thời điểm hai vị trí này đuổi nhau sát nút: Parolin 37%, Tagle 26%. Đứng thứ ba là vị trí của Đức Hồng y Peter Turkson, chiếm 18%.
Turkson, 76 tuổi, có thể là vị Giáo hoàng đầu tiên đến từ vùng cận Sahara châu Phi, một khu vực mà Giáo hội đang phát triển. Giống như nhiều Hồng y khác trên lục địa này, ông có khuynh hướng bảo thủ.

Câu chuyện bầu Giáo hoàng ngày nay cũng mang bóng dáng của một trào lưu tương tự: tò mò, giải trí, thậm chí là đặt cược may rủi, không thiếu người chẳng phân biệt nổi Tòa Thánh với tòa án nhưng vẫn bấm phiếu như đúng rồi.
Tại Anh, sàn Betfair dù có quy mô nhỏ hơn nhưng cũng đã chứng kiến dòng tiền cược đổ vào, với tổng cộng khoảng 8.000 bảng Anh chỉ trong quãng thời gian ngắn. Các kèo cược không chỉ xoay quanh việc dự đoán Tân Giáo hoàng mà còn mở rộng sang các yếu tố như quốc tịch, độ tuổi hay thậm chí thời gian diễn ra Mật nghị.
Ngoài ra, các nền tảng cá cược khác như Paddy Power và William Hill cũng tham gia vào cuộc đua này với các quảng cáo rầm rộ trên mạng xã hội và các trang web thể thao, khiến hiện tượng này trở thành một chủ đề nóng trên các diễn đàn công cộng.
Ngày xưa, bầu Giáo hoàng là chuyện của các Hồng y, kín cổng cao tường, khấn nguyện xin ơn Chúa Thánh Thần soi sáng. Ngày nay, nó trở thành một chủ đề chém gió trên Reddit, YouTube Shorts, TikTok. Hồng y nào có gương mặt sáng, lý lịch hay, nói tiếng Anh tốt hoặc có lượng SEO trên Google thì dễ trở thành kèo trên.
Liệu sự thánh thiêng có còn nguyên giá trị khi bị chi phối bởi tỷ lệ cược, thuật toán và lượng view, hay chính sự quan tâm toàn cầu là một cách đồng hành mới với Giáo hội? Không dễ nói, nhưng rõ ràng giới hạn giữa niềm tin tôn giáo và cơn sốt truyền thông đang dần bị xóa nhòa.
Nếu nhìn vào bức tranh hiện tại, Hồng y Pietro Parolin, Quốc vụ khanh Tòa Thánh, một nhân vật dày dạn kinh nghiệm ngoại giao, thông thạo nhiều ngôn ngữ, từng được Giáo hoàng Francesco tin tưởng, đang là ứng viên nặng ký nhất.
Trong khi đó, Đức Hồng y Luis Antonio Tagle với hình ảnh trẻ trung, gần gũi và thông điệp hướng tới người trẻ, người châu Á và những cộng đồng bên lề, là biểu tượng của sự mở rộng cánh cửa của Giáo hội ra khỏi châu Âu. Qua nghiên cứu, có thể nhận thấy một số điểm như thế này. Một, Hồng y Pietro Parolin.
Ông hiện là Quốc vụ khanh Tòa Thánh, được xem là ứng viên sáng giá nhất trên các bảng cược. Với kinh nghiệm ngoại giao dày dặn và sự gần gũi với triều đại của Đức Francesco, ông được nhiều người đặt niềm tin sẽ trở thành người kế vị. Parolin được mệnh danh là một nhà ngoại giao Vatican giàu kinh nghiệm, người được coi là ứng cử viên thỏa hiệp giữa những người cấp tiến và bảo thủ trong Giáo hội.
Mặc dù ông từng gọi việc hợp pháp hóa hôn nhân đồng giới trên toàn thế giới là một thất bại của nhân loại, ông chưa bao giờ là một chiến binh lớn tiếng trong các cuộc chiến văn hóa của Giáo hội. Tuy nhiên, như The Guardian bình luận, các Mật nghị Hồng y vốn nổi tiếng kín tiếng đến mức bên ngoài chỉ biết sự thật khi thấy khói trắng bay lên từ ống khói Nhà nguyện Sistine.
Lịch sử đã chứng minh rằng những dự đoán từ thế giới bên ngoài thường không chính xác bởi Mật nghị không vận hành theo logic của thị trường hay dư luận. Hồng y Parolin hiện được coi là ứng viên chính, là ứng cử viên sáng giá cho chức Giáo hoàng tiếp theo nhưng chưa chắc chắn. Với tư cách là Bộ trưởng Ngoại giao Vatican từ năm 2013, Hồng y Parolin, 70 tuổi, đến từ Veneto, là thành viên cấp cao nhất của Mật nghị bầu cử.
Thay vì tuân thủ khuynh hướng chính trị tả hoặc hữu, Hồng y Parolin từ lâu được coi là một nhân vật sáng suốt, ôn hòa trong Giáo hội. Gần đây nhất, Đức Hồng y Parolin đã trả lời phỏng vấn tờ báo Ý Libero, trong đó ngài bình luận về một số vấn đề địa chính trị.
Ông nói, “Mọi người đều có thể đóng góp cho hòa bình, nhưng các giải pháp không bao giờ được theo đuổi thông qua sự áp đặt đơn phương có nguy cơ chà đạp lên quyền của toàn thể người dân, nếu không sẽ không bao giờ có được một nền hòa bình công bằng và lâu dài.”
Một người trong cuộc của Vatican đã nói với tờ The Independent, “Thật khó để biết liệu ông ấy (Parolin) có thực sự là ứng cử viên chính hay không vì nhóm Hồng y này rất khó hiểu, hoặc là một nhóm rất kỳ lạ và không thực sự biết nhau. Những gì họ thấy về một ứng cử viên tốt có thể rất khác so với những gì truyền thông đưa tin.
Parolin là một lựa chọn rất an toàn vì tất cả mọi người đều biết ông ấy. Ông ấy tử tế với mọi người và không bao giờ có xung đột với bất cứ ai. Ông ấy đã làm việc tại Vatican hơn 10 năm và biết cách làm việc. Hai, Đức Hồng y Luis Antonio Tagle, là người Philippines thứ bảy trở thành Hồng y. Hồng y Tagle sẽ là Giáo hoàng châu Á đầu tiên.
Vị Hồng y 67 tuổi này hiện đang giữ chức Phó Giám đốc Phân ban Truyền giáo Đầu tiên của Bộ Truyền giáo sau khi được Đức Giáo hoàng Benedict XVI phong làm Hồng y. Ông là ứng viên tự do nhất trong số những người dẫn đầu và thường được gọi là “Phanxicô 2” vì có nhiều điểm tương đồng với cố Giáo hoàng.
Đức Hồng y Tagle thường thể hiện quan điểm chính trị thiên tả hơn, tương tự như Đức Giáo hoàng Francesco, và chỉ trích thái độ và ngôn ngữ của Giáo hội đối với người đồng tính, bà mẹ chưa kết hôn và người Công giáo đã ly hôn hoặc tái hôn.
Ông đã nói vào năm 2015, “Những từ ngữ khắc nghiệt được sử dụng trong quá khứ để ám chỉ những người đồng tính và những người ly hôn và ly thân, những bà mẹ chưa kết hôn và vân vân. Trong quá khứ, chúng khá nghiêm trọng. Nhiều người thuộc nhóm đó đã bị gắn nhãn và điều đó dẫn đến việc họ bị cô lập ra khỏi xã hội rộng lớn hơn.”
Tuy nhiên, một số người trong Vatican đặt câu hỏi liệu ông có phải là ứng cử viên được nhiều người chú ý trên phương tiện truyền thông, nhưng lại ít nhận được sự ủng hộ thực sự từ các Hồng y sẽ là người đưa ra quyết định cuối cùng hay không. Sau khi Giáo hoàng Francesco qua đời ở tuổi 88, sự chú ý của thế giới hiện đang đổ dồn vào ai sẽ thay thế ngài.
Việc dự đoán ai sẽ được chọn làm nhà lãnh đạo tiếp theo của gần 1,4 tỷ người Công giáo trên thế giới là điều vô cùng khó khăn. Về lý thuyết, bất cứ người đàn ông Công giáo nào đã rửa tội đều có thể trở thành Giáo hoàng.
Tuy nhiên, trên thực tế, Giáo hoàng tiếp theo sẽ có thể được chọn từ các Hồng y sẽ tụ họp tại Nhà nguyện Sistine ở Vatican để tham dự cuộc bầu cử Giáo hoàng bí mật, còn gọi là Mật nghị Hồng y.
Lần này không có ứng cử viên nào nổi bật, khiến cho trò chơi đoán mò càng trở nên khó khăn hơn. Dự đoán ai là Tân Giáo hoàng khi thế tục thách thức sự thánh thiêng. Rõ ràng sự phát triển của công nghệ, mạng xã hội và đặc biệt là tiền điện tử đã xóa nhòa biên giới giữa người trong cuộc và người ngoài cuộc.
Một người vô thần ở châu Á chỉ cần có tài khoản mạng xã hội vẫn có thể chọn Tân Giáo hoàng như chọn MVP của một mùa bóng đá. Điều này làm ta nhớ đến một hiện tượng khá hài hước nhưng có thật: khoảng 80% người Việt ủng hộ ông Trump làm Tổng thống Mỹ dù chẳng ai có quyền bầu. Một người đại diện cho kinh nghiệm và cơ cấu cũ, người kia đại diện cho làn gió mới từ các lục địa đang lên.
Cuộc so găng này, nếu không có ơn Chúa can thiệp bất ngờ, có thể trở thành màn đối đầu gay cấn giữa tính kế thừa và đổi mới. Giáo hoàng là người kế vị Thánh Phêrô, vị tông đồ đầu tiên của Chúa Giêsu, chứ không phải là chức danh để người đời dự đoán.
Nhưng trong thời đại truyền thông và toàn cầu hóa, khi mọi giá trị đều bị lôi ra phân tích, thì việc ai sẽ là Tân Giáo hoàng khó tránh khỏi trở thành đề tài nóng. Điều đáng suy ngẫm là liệu con người có đang đặt dần thị hiếu số đông lên tiếng nói của đức tin.
Bởi nếu ơn Chúa bị xem nhẹ, còn kèo cược được tung hô, thì e rằng người ta sẽ không chỉ cá cược ai là Giáo hoàng mà đang đánh cược cả niềm tin của mình và sự phán xét của thế gian. Tất nhiên, sự kiện bầu chọn Giáo hoàng mới luôn là một thời khắc thiêng liêng, trang trọng và đầy ý nghĩa đối với Giáo hội Công giáo toàn cầu.
Trong không gian tĩnh lặng của Nhà nguyện Sistine, các Hồng y dưới sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần cùng nhau phân định và bầu chọn người kế vị Thánh Phêrô. Tất nhiên, bên ngoài những bức tường cổ kính ấy, một thế giới hoàn toàn khác lại sôi động theo một cách riêng, cá cược về danh tính Tân Giáo hoàng.
Hiện tượng này không chỉ là một sự đối lập giữa sự thánh thiêng và thế tục mà còn đặt ra những câu hỏi sâu sắc về cách thế giới hiện đại nhìn nhận những giá trị tâm linh. Nếu quay ngược lại lịch sử đầy tranh cãi, cá cược từ thời Trung Cổ, câu chuyện cá cược liên quan đến việc bầu Giáo hoàng không phải là điều mới mẻ.
Từ cuối thời Trung Cổ, khi Giáo hội Công giáo đối mặt với nhiều thách thức từ quyền lực thế tục, các Mật nghị bầu Giáo hoàng đã nhiều lần bị biến tướng thành đấu trường chính trị.
Các gia tộc quyền lực, hoàng đế và thậm chí là các thương nhân giàu có đã tìm cách can thiệp vào tiến trình bầu chọn, biến những thời khắc thiêng liêng thành cơ hội để đầu cơ và trục lợi. Trong thế kỷ thứ 15, các thành phố lớn như Florence và Venice từng chứng kiến những chợ cá cược công khai nơi người dân đặt cược vào danh tính của Tân Giáo hoàng hoặc thời gian diễn ra Mật nghị.
Những hoạt động này không chỉ làm suy giảm tính thánh thiêng của Giáo hội mà còn gây ra nhiều vụ bê bối liên quan đến hối lộ và thao túng. Đến thế kỷ thứ 16, tình trạng này trở nên nghiêm trọng đến mức Giáo hội buộc phải can thiệp. Năm 1591, Đức Giáo hoàng Gregory XIV đã ban hành một sắc lệnh đặc biệt được ghi lại trong lịch sử như một nỗ lực mạnh mẽ để bảo vệ sự thánh thiện của Mật nghị.
Sắc lệnh này quy định rõ cấm tuyệt đối mọi hình thức cá cược liên quan đến kết quả bầu Giáo hoàng, thời gian trị vì của Giáo hoàng hoặc việc bổ nhiệm Hồng y mới. Những ai vi phạm sẽ bị vạ tuyệt thông, hình phạt thiêng liêng nghiêm trọng nhất trong Giáo hội, đồng nghĩa là việc bị cắt đứt khỏi các bí tích và cộng đoàn đức tin.
Sắc lệnh của Đức Gregory XIV không chỉ là phản ánh sự lo ngại về sự xâm lấn của thế tục vào các vấn đề thiêng liêng mà còn là lời nhắc nhở rằng tiến trình bầu Giáo hoàng phải được bảo vệ khỏi những toan tính và lợi ích trần thế. Dù đã trải qua hơn bốn thế kỷ, sắc lệnh này vẫn giữ nguyên giá trị trong bối cảnh hiện đại.
Tuy nhiên, với sự phát triển của công nghệ và sự toàn cầu hóa, việc thực thi lệnh cấm này trở thành một thách thức lớn hơn bao giờ hết. Giáo hội đối mặt với thế giới hiện đại. Ngày nay, các hình thức cá cược không còn giới hạn trong những sòng bạc truyền thống hay các chợ đen thời Trung Cổ.
Chúng đã được hợp pháp hóa trên nhiều nền tảng quốc tế, được quảng bá công khai và dễ dàng tiếp cận thông qua Internet. Các nhà cái sử dụng các thuật toán phức tạp để phân tích dữ liệu, dự đoán xu hướng và thậm chí đưa ra các phân tích chi tiết về các ứng viên tiềm năng dựa trên hồ sơ, quốc tịch và lập trường thần học của họ.
Một số nền tảng cá cược còn tích hợp trí tuệ nhân tạo (AI) để dự đoán kết quả Mật nghị dựa trên các yếu tố như tần suất xuất hiện của Hồng y trên truyền thông, các bài viết phân tích từ các chuyên gia Vatican hay thậm chí các bài đăng trên mạng xã hội như X.
Điều này tạo ra một nghịch lý: trong khi các Hồng y cầu nguyện và phân định trong sự tĩnh lặng, thì bên ngoài, cả thế giới đang cố gắng đoán trước ý Chúa qua các con số và thuật toán.
Tại một số quốc gia, các nhà cái còn tổ chức các chương trình truyền hình trực tiếp nơi các nhà bình luận thảo luận về tỷ lệ cược và cơ hội chiến thắng của các ứng viên, biến một sự kiện thiêng liêng thành một cuộc thi mang tính giải trí. Trước thực trạng này, Giáo hội Công giáo đã nhiều lần lên tiếng bày tỏ sự quan ngại.
Trong một thông điệp gần đây, Hội đồng Giáo hoàng về Văn hóa đã nhấn mạnh rằng việc cá cược vào kết quả Mật nghị không chỉ làm giảm tính trang nghiêm của sự kiện mà còn phản ánh một xu hướng nguy hiểm: sự thương mại hóa của các giá trị tâm linh. Giáo hội nhắc nhở rằng việc chọn người kế vị Thánh Phêrô không phải là một cuộc thi, cũng không phải là kết quả của những toan tính thế gian.
Đó là một hành trình cầu nguyện, phân định và vâng phục thánh ý Thiên Chúa. Mật nghị Hồng y là một hành trình thiêng liêng, là nơi các Hồng y không hành động vì lợi ích cá nhân hay áp lực bên ngoài mà vì lợi ích của toàn thể Giáo hội và nhân loại. Khói trắng bay lên từ Nhà nguyện Sistine không phải là tín hiệu của một vụ cá cược thành công mà là dấu chỉ của niềm hy vọng mới, một khởi đầu mới cho sứ vụ của Giáo hội trong thế giới.
Một lời mời gọi vượt trên thế tục. Hiện tượng cá cược vào Tân Giáo hoàng không chỉ là một câu chuyện về sự đối lập giữa thánh thiêng và thế tục mà còn là một lời mời gọi để tất cả mọi người, dù là tín hữu hay không, suy ngẫm về ý nghĩa của đức tin, hy vọng và sự phân định trong một thế giới đầy biến động.
Trong khi các nhà cái tiếp tục thu hút sự chú ý bằng những con số và tỷ lệ cược, Giáo hội Công giáo vẫn kiên định với sứ vụ của mình: loan báo Tin Mừng, bảo vệ các giá trị thiêng liêng và hướng dẫn nhân loại đến với sự thật. Khi khói trắng cuối cùng bay lên từ Nhà nguyện Sistine, thế giới sẽ không chỉ biết danh tính của Tân Giáo hoàng mà còn được nhắc nhở về một chân lý muôn thuở.
Những điều thiêng liêng không thể bị chi phối bởi đồng tiền, quyền lực hay những toan tính của con người. Đó là thời khắc mà niềm tin chiến thắng sự nghi ngờ và hy vọng vượt qua những cám dỗ của thế gian. Còn bây giờ, mời các bạn cùng lắng nghe một linh mục ở Việt Nam đã nói về dự đoán ai làm Giáo hoàng rất đáng suy ngẫm.
Một linh mục ở Việt Nam bình luận rất hay về việc chọn Giáo hoàng. Cụ thể, bình luận về chuyện dự đoán ai sẽ làm Giáo hoàng tiếp theo thay thế Đức Thánh Cha Francesco, linh mục Antôn Maria Vũ Quốc Thịnh viết trên Facebook cá nhân: “Lẽ đời, người ta vẫn thích đồn đoán cho vị trí này, vị trí kia trong xã hội và Giáo hội.
Với xã hội, chuyện bầu bán hay gì đó thì tự chúng ta sống, chúng ta kinh nghiệm và chúng ta biết: bầu thì bầu, nhưng kết quả thì như thế nào, mọi người biết. Còn với Giáo hội Công giáo của chúng ta, chúng ta nên nhớ rằng ơn của Chúa Thánh Thần. Có những trang mạng, theo ‘con cái sự sáng’ gì đó, tung ra vị này, vị kia, rồi lời tiên tri.
Hôm qua có người gửi cho con đại loại như thế này: ‘Lời tiên tri 900 năm tuổi tái xuất hiện sau cái chết của Giáo hoàng Francesco.’ Xem mà cười, vì như con nói, tất cả là do ơn của Chúa Thánh Thần. Con người vẫn thường thích theo ý của mình, còn Chúa thì khác. Thiên Chúa luôn vẽ đường thẳng bằng compa.
Cứ đọc và suy Kinh Thánh thì sẽ thấy và biết. Có điều, đọc cho có thì chịu. Đức Trinh Nữ Maria, một thiếu nữ bình thường, nhưng Chúa chọn Mẹ làm Mẹ Thiên Chúa. Thánh Giuse, một con người quá bình dị và không thấy Kinh Thánh ghi lời nào của Thánh Giuse. Nhưng Chúa chọn. Bao nhiêu đời Đức Giáo hoàng, và kể cả Đức Thánh Cha Francesco, trước khi bầu thì người ta nghĩ khác, về kết quả thì ra khác.
Có thể nói rằng mãi mãi không ai có thể quên được vị Giáo hoàng của lòng thương xót. Và ngay từ đầu nhận sứ vụ, Đức Giáo hoàng nói: ‘Tôi là tội nhân.’ Ngược dòng về Cựu Ước, chắc có lẽ ai đó đọc thì không quên chuyện Giuse bị bán sang Ai Cập. Chuyện Samson, chuyện các ngôn sứ, chuyện Thánh vương Đavít. Thiên Chúa có cách của Ngài.
Con người cứ mãi luẩn quẩn ở cái nhìn của con người và còn nặn ra một Thiên Chúa theo như mình muốn và mình thích, như nhóm ‘con cái sự sáng’ và ‘sứ điệp từ trời’, ‘nhà Chúa Cha’ vân vân. Tóm lại, tất cả là do ơn Chúa Thánh Thần. Ai đó tin Chúa thì tin ơn Chúa Thánh Thần, và ngược lại. Cứ ngẫm nghĩ lại đời ta, ta biết mà.
Tất cả đời ta đều do ơn của Chúa. Trong những ngày này, hãy cầu nguyện cho Đức Thánh Cha và cho những gì tiếp tục diễn ra trong Giáo hội.” Với kiến thức hạn hẹp, ít ỏi của mình, dù tôi đã đọc nhiều sách và nghiên cứu nhiều tài liệu, nhưng rõ ràng phải xác nhận lại rằng bài viết của vị linh mục này là người học đạo, biết đạo, thực hành đạo.
Thể hiện quan điểm rõ ràng, tôi xin mạn phép được bình luận về những gì linh mục này viết. Tất nhiên, trong thời điểm nhiều biến động, khi thế giới Công giáo đứng trước ngưỡng cửa một thời khắc lịch sử mới, một số người lại bận rộn đoán già đoán non xem ai sẽ là vị kế nhiệm Đức Giáo hoàng Phanxicô.
Nhưng trong khi các chuyên gia mạng lướt bàn phím tung đủ loại thuyết âm mưu, có một linh mục ở Việt Nam, cha Antôn Maria Vũ Quốc Thịnh, Dòng Chúa Cứu Thế, sống cùng bà con dân tộc thiểu số nghèo ở vùng hẻo lánh An Mai, lại lên tiếng một cách sâu sắc, thẳng thắn và đầy đức tin. Lời chia sẻ của ngài không hoa mỹ, không giật gân, nhưng khiến người đọc phải lặng người suy nghĩ.
Linh mục Thịnh mở đầu bài viết chia sẻ bằng một sự thật quá quen thuộc. Lẽ đời, người ta thích đồn đoán cho vị trí này, vị trí kia trong xã hội và Giáo hội. Con người mà, cứ chuyện lớn chuyện nhỏ, từ ghế lãnh đạo nhà nước đến ngai Tòa Thánh Phêrô, là lại thích lướt mạng tìm thông tin, bàn ra tán vào, đoán như đúng rồi.
Nhưng như cha nói một cách nhẹ nhàng mà đau đáu: “Bầu thì bầu, nhưng kết quả thì như thế nào, mọi người biết.” Ý ngài là gì? Có lẽ không cần phải nói thẳng, nhưng nhiều người hiểu chuyện đều biết.
Kết quả nhiều thì không giống kỳ vọng của con người, và đặc biệt là Giáo hội, nơi ơn Chúa Thánh Thần mới là Đấng cầm cân nảy mực. Trên mạng xã hội những ngày gần đây, không ít “chàng” tự xưng là “con cái sự sáng”, tung ra đủ loại lời tiên tri, nào là lời sấm 900 năm, nào là sứ điệp từ trời, vẽ ra đủ viễn cảnh ly kỳ sau khi Đức Giáo hoàng Phanxicô ra đi.
Trước những thứ ấy, cha Thịnh chỉ xem và cười. Vì sao? Vì như ngài nói thẳng, tất cả là do ơn của Chúa Thánh Thần. Nghe giản dị vậy thôi, nhưng đó là một sự vững vàng trong đức tin. Cha không bác bỏ các lời tiên tri vì kỳ thị, mà vì cha tin Thiên Chúa không cần ai đóng vai đạo diễn. Con người chỉ thích dựng kịch bản, nhưng Chúa thì vẽ đường thẳng bằng compa.
Nghĩa là mọi sự của Chúa đều rõ ràng, mạch lạc, nhưng chẳng ai dùng logic phàm trần để hiểu nổi. Cha Thịnh nhắc lại: Đức Mẹ Maria chỉ là một thiếu nữ bình thường. Thánh Giuse, cả đời không ghi nổi một câu nói trong Kinh Thánh. Ấy vậy mà chính họ được chọn để cưu mang và nuôi dưỡng Đấng Cứu Thế. Vậy thì thử hỏi, có ai dự đoán ra nổi điều đó không? Đức Giáo hoàng Phanxicô cũng vậy.
Trước khi được bầu, nhiều người nghĩ khác, nhưng sau khi nhận sứ vụ, ngài nói thẳng câu làm bao người rưng rưng: “Tôi là một tội nhân.” Một Giáo hoàng bắt đầu sứ vụ không bằng hào quang quyền lực mà bằng sự khiêm nhường và lòng thương xót. Đó là điểm Chúa chọn, chứ không phải điểm do con người chấm. Phê phán thói quen nặn ra một Thiên Chúa theo như mình muốn và mình thích.
Cha Thịnh nhắc đến những nhóm tự phong sứ mệnh thần linh, nhưng thực chất là đang áp đặt cái tôi lên kế hoạch của Thiên Chúa. Cái nhìn của con người luôn nhỏ hẹp, ích kỷ và đầy phán xét. Chúa thì ngược lại, luôn chọn cách im lặng, từ tốn nhưng đầy bất ngờ. “Cứ ngẫm nghĩ lại đời ta, ta biết mà. Tất cả đời ta đều do ơn của Chúa.”
Cha Thịnh chốt lại như một lời thức tỉnh. Chắc chắn rằng việc chọn ai làm Giáo hoàng không thuộc về bất kỳ lời tiên tri nào trên mạng, mà nằm trong tay của Chúa Thánh Thần. Linh mục Antôn Maria Vũ Quốc Thịnh không vẽ vời viễn cảnh, không hô hào theo phe nhóm nào, chỉ nhẹ nhàng mời gọi: hãy cầu nguyện cho Đức Thánh Cha và cho những gì tiếp tục diễn ra trong Giáo hội.
Người đời thích tính toán, còn người của Chúa thì chọn tin tưởng. Giữa thời buổi hỗn loạn, có lẽ bài viết của cha Thịnh là lời nhắc tỉnh táo nhất. Ơn gọi và quyền lực trong Giáo hội không đến từ lá phiếu con người mà đến từ ơn Chúa Thánh Thần. Và đúng như cha nói, Chúa vẫn đang vẽ đường thẳng bằng compa, trong khi nhân loại còn mãi đo chiều uốn lượn của lòng mình.
Lễ tang không vòng hoa của Giáo hoàng Phanxicô. Còn đây là một bài viết khác cũng được Linh mục Antôn Maria Vũ Quốc Thịnh chia sẻ trên trang cá nhân về một lễ tang không vòng hoa của Giáo hoàng Francesco. Đơn sơ đến tận cùng, một cách chết nói lên tất cả một cuộc đời. Không nến, không hoa, không di ảnh lộng lẫy.
Đó là tất cả những gì không có trong lễ tang của một người đứng đầu Giáo hội Công giáo hoàn vũ, Đức Giáo hoàng Francesco. Giữa đền thờ Thánh Phêrô uy nghiêm, người ta chỉ thấy một cỗ quan tài bằng gỗ trơn, mộc mạc, không hoa văn, không sơn son thếp vàng mà cũng chẳng cần. Bởi vì chính cái sự đơn sơ ấy mới là bản di chúc đậm chất Phúc Âm nhất mà ngài để lại, một lễ tang không vòng hoa của Giáo hoàng Phanxicô.
Nhiều người đọc đến đây chắc sẽ lặng người, vì đây không chỉ là chuyện một đám tang mà là một cái chết nói lên cả một cuộc đời. Một cái chết đủ khiến xã hội phải soi lại mình, nơi mà càng ngày người ta càng chạy theo bề ngoài, càng muốn làm cho lớn chuyện, cho oai phong, cho đẹp mắt thiên hạ. Có người bảo tang lễ thì phải có vòng hoa cho nó đàng hoàng, có di ảnh cho tươm tất, có nến đèn cho ấm cúng chứ.
Ừ thì nghe cũng phải, nhưng rồi cũng phải hỏi lại: đàng hoàng với ai, tươm tất với ai? Có khi chỉ là làm vừa lòng những ánh mắt tò mò xung quanh, hơn là làm đúng với người đã khuất. Đức Giáo hoàng Phanxicô suốt cả đời chọn sống như một người nghèo. Ngài không cần hào quang, ngài không chạy theo ngai vàng.
Ngài từng nói: “Giáo hội phải nghèo và vì người nghèo,” và ngài sống đúng như thế, giản dị đến tận cùng. Đám tang của ngài nhẹ nhàng, thầm lặng, không rộn ràng, không rình rang, nhưng đó là một tiếng nói vang vọng giữa thời đại ưa khoe mẽ. Đâu phải cứ hào nhoáng mới là tôn kính. Người ta hỏi nhau: có cần thiết phải rình rang như vậy không, nếu người mất cả đời sống đơn sơ?
Đó không chỉ là câu hỏi cho một đám tang mà cho cả một đời người. Ngài từng nói Giáo hội phải nghèo và vì người nghèo. Và rồi chính ngài đã sống nghèo, chết nghèo, không phô trương, không di sản quyền lực, không để lại những lời ca tụng, chỉ để lại một hình ảnh duy nhất: cỗ quan tài gỗ mộc nằm lặng lẽ giữa nhà thờ, nhưng là một lời tuyên tín dứt khoát.
Sự đơn sơ nơi Giáo hoàng Phanxicô không phải là nhất thời. Nó là phong cách sống, là dấu ấn, là tiếng chuông cảnh tỉnh cho một xã hội đang ngộp trong hình thức. Ngài chọn nghèo để những giá trị Tin Mừng được giàu lên. Ngài chọn im lặng để cái thật được nói lớn hơn ngàn lời sáo rỗng. Có người chọn cái chết rình rang, nhiều người đưa tiễn, hàng trăm vòng hoa chen chân vào.
Nhưng cũng có người, như Đức Giáo hoàng, chọn cái chết thầm lặng. Vì cả đời ngài đã sống quá đủ bằng hành động, không cần diễn thêm, không cần dựng cảnh. Cỗ quan tài gỗ trơn kia không đơn điệu, mà chính là một lời tuyên xưng: “Tôi đã sống cho Chúa, tôi đã sống cho con người, và tôi ra đi bình an như một người hành hương về nhà Cha.”
Có người gọi đó là nghèo, nhưng cái nghèo của tâm hồn lớn. Có người bảo vậy nhìn tang lễ trống trải quá. Nhưng chính cái trống đó lại khiến lòng người đầy hơn. Người đời giờ chuộng thứ gì cũng xịn xò. Ảnh to, vòng hoa lớn, nhà tang lễ hoành tráng, xe đưa linh cữu chạy dài mấy cây số.
Người khóc mướn dập trời. Nhưng rồi, đến cuối cùng, ta có để lại gì cho đời ngoài cái sự kiện tang lễ ấy không? Một di ảnh đẹp, hay một trái tim đã từng sống thật, yêu thật, sống đúng niềm tin mình chọn?
Sự vĩ đại không cần tô vẻ, sự thánh thiện không cần chứng minh, và lòng tin không cần phô trương. Giữa thời đại mà người ta sẵn sàng chết cho đúng quy trình, đám tang của Đức Giáo hoàng Phanxicô không theo bất kỳ quy trình nào, ngoài quy trình của sự thật. Ngài không cần ai khóc thuê, không cần màn nhung phủ kín, không cần hoa tươi dập trời, bởi cuộc đời ngài đã quá đủ để nói lên tất cả.
Sự thinh lặng hôm nay là tiếng vang lớn nhất. Sự mộc mạc hôm nay là bài giảng đậm nhất. Sự ra đi nhẹ nhàng hôm nay là minh chứng cho cả một đời sống có chiều sâu, có đức tin, có tình người. Giáo hoàng Francesco sống như một người cha nghèo và chết như một môn đệ đích thực. Ngài không để lại vàng bạc, danh vọng, nhưng để lại một dấu chấm hết trọn vẹn cho hành trình sống đúng với Tin Mừng.
Đám tang không vòng hoa ấy không thiếu gì cả, bởi vì điều duy nhất cần có là hiện diện sự thật. Cảm ơn ngài vì đã dạy cho chúng ta biết sống sao cho đến lúc chết đi, không cần ai ca ngợi, không cần hoa nến rực rỡ, vẫn đủ đầy, vẫn thanh thản, vẫn đẹp như một lời nguyện cuối.
Và cầu mong cho mỗi người chúng ta, khi đến lúc nhắm mắt, cũng có thể mỉm cười như ngài mà nói: “Tôi đã sống hết mình, tôi đã sống đúng, và giờ tôi bình an ra đi.”
Tạm biệt Đức Giáo hoàng Phanxicô, vị Giáo hoàng của lòng thương xót và sự khiêm hạ. Ngài không cần đến những tượng đài đá lạnh, ngài đã trở thành tượng đài sống động, khắc vào tim những người còn ở lại. Không phải bằng những phép lạ, mà bằng chính cách sống giản dị, thật thà, không ồn ào nhưng thấm tận tâm can. Và cuối cùng, ngài ra đi như chính ngài đã sống.
Âm thầm, không cần ai đưa tiễn đông đảo, không cần vòng hoa để được nhớ, không cần ánh sáng đèn nến để trở nên vĩ đại, vì sự vĩ đại đôi khi nằm trong một cỗ quan tài gỗ trơn giữa ngôi đền tráng lệ. Vì thánh thiện đâu cần người khác chứng minh, vì niềm tin không cần phô trương, chỉ cần sống cho đúng.
Nguyện xin cho tất cả những ai đang sống biết học nơi ngài một điều giản dị: sống thật, yêuKính chào Đức Giáo hoàng Phanxicô không ngừng kêu gọi thế giới mở lòng với người nghèo, người bị lãng quên và cả trái đất đang bị tổn thương. Ngài đã thắp lên trong lòng biết bao người, dù là Kitô hữu hay tôn giáo khác, một niềm tin vào sự tốt lành, vào khả năng chữa lành từ lòng trắc ẩn và sự bao dung tha thứ.
Nay khi ngài được Chúa gọi về, cả nhân loại khắp nơi ngậm ngùi tiếc thương nhưng cũng dâng tràn lòng biết ơn sâu sắc. Biết ơn ngài vì một đời tận hiến. Biết ơn vì một mục tử luôn ở cùng đoàn chiên, không ngại lấm lem bụi đường. Xin cho ánh sáng từ cuộc đời ngài tiếp tục soi đường cho thế giới hôm nay. Amen.
Việc cá độ bùng phát trong thời gian mật nghị Hồng y không chỉ là một hiện tượng đáng lo ngại về mặt pháp lý và đạo đức mà còn phản ánh sự lợi dụng sự kiện tôn giáo để thu lợi bất chính. Điều này cũng đặt ra câu hỏi về sự cần thiết phải tăng cường các biện pháp quản lý và giám sát trong không gian mạng, đặc biệt khi liên quan đến những sự kiện tôn giáo quan trọng.
Các cơ quan chức năng và cộng đồng cần phải hành động để bảo vệ sự tôn nghiêm của các nghi thức tôn giáo, đồng thời cảnh giác trước những nguy cơ tiềm ẩn từ các hình thức lừa đảo trực tuyến.
CGVST.COM biên tập