

Bệnh viện Chợ Rẫy là bệnh viện tuyến cuối lớn nhất phía Nam, trực thuộc Bộ Y tế, đặt tại quận 5, TP.HCM. Thành lập từ năm 1900, bệnh viện nổi tiếng với đội ngũ bác sĩ giỏi, trang thiết bị hiện đại và điều trị nhiều ca bệnh nặng, phức tạp.
Hôm nay, chúng con xin kể lại câu chuyện do chị Anna Vũ Thị Chung thuộc TGP Hà Nội kể lại, để làm chứng về phép lạ Đức Mẹ đã ban cho gia đình chị, cụ thể là con trai chị khi gặp tai nạn thâp tử nhất sinh, bác sĩ lắc đầu báo lo hậu sự…

Kính thưa cộng đoàn, giữa lòng thành phố Sài Gòn náo nhiệt, một người mẹ từ miền Bắc đã quỳ gối trong nước mắt tại nhà thờ Bình Triệu, cầu xin Đức Mẹ cứu con trai mình đang nguy kịch sau một tai nạn giao thông nghiêm trọng.
Những lời khẩn thiết ấy không rơi vào hư vô – vì điều xảy ra sau đó là một phép lạ khiến các bác sĩ cũng phải kinh ngạc. Câu chuyện dưới đây không chỉ là lời chứng sống động về quyền năng của Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp, mà còn là hành trình đức tin đầy cảm động của một người mẹ không bao giờ buông tay hy vọng.
Con tên là Maria Nguyễn Thị Chung, hiện ở số 16+18 phố Hàng Giấy, phường Hàng Mã, quận Hoàn Kiếm, thành phố Hà Nội, thuộc giáo xứ Ngọc Thị, giáo phận Hà Nội. Hôm nay, con xin được chia sẻ với quý cộng đoàn lòng thương xót và phép lạ lớn lao mà Mẹ Hằng Cứu Giúp đã thực hiện cho gia đình con.

Con trai của con sinh năm 1982. Cách đây nhiều năm, cháu vào Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai làm công nhân. Trong một lần tan ca trở về, cháu không may gặp tai nạn giao thông nghiêm trọng. Bạn bè vội đưa cháu lên Bệnh viện Chợ Rẫy – Sài Gòn trong tình trạng nguy kịch, mất rất nhiều máu.
Sau khi chụp chiếu và hội chẩn, bác sĩ Phong – Trưởng khoa Ngoại thần kinh – báo với gia đình rằng cháu bị chấn thương sọ não rất nặng, hôn mê sâu, không có phản xạ đau, và phải ăn qua đường mũi như một người sống thực vật.
Nhìn con trong tình trạng thê thảm như vậy, con chỉ còn biết òa khóc và chạy đến van nài Đức Mẹ. Ngoài Chúa và Mẹ ra, con không còn biết nương tựa vào đâu.
Con cứ hướng về ảnh Mẹ Hằng Cứu Giúp, nước mắt cứ thế mà tuôn rơi không dứt. Con tin rằng, những giọt nước mắt đau khổ của người mẹ được Mẹ thấu hiểu và sẽ biến thành ân sủng chữa lành cho con trai con.
Ở Sài Gòn, con có người quen đang đi hành hương Đức Mẹ La Vang. Con nhờ họ mang về một lọ nước thánh. Mỗi lần cho con trai uống, con đều run sợ vì chỉ một giọt cũng khiến cháu bị hóc và sặc, phải gọi bác sĩ cấp cứu.

Sau này, được ơn Mẹ soi sáng, con đã cho cháu uống qua đường mũi bằng ống măng xông – và nhờ đó, nước thánh có thể đưa vào mà cháu không còn bị sặc nữa. Mỗi lần như thế, con đều cầu nguyện sốt sắng.
Vì mới từ miền Bắc vào, con hoàn toàn lạc lõng giữa thành phố xa lạ. Trong cơn hoảng loạn, con nghe nói đến nhà thờ Bình Triệu và lập tức thuê xe ôm đến đó khấn xin Đức Mẹ.
Con quỳ bên tượng Mẹ, vừa khóc vừa vuốt lên chân, lên mình Mẹ mà khẩn xin: “Xin Mẹ chữa lành trí nhớ và sự sống cho con trai con!” Tuần nào con cũng trở lại nơi ấy, dự lễ và dâng lời khấn.
Dù vậy, sức khỏe cháu mỗi ngày một xấu, còn con thì tiều tụy và héo mòn cả thể xác lẫn tinh thần.
Có lần, khi Bệnh viện Chợ Rẫy đang quay truyền hình nói về tình trạng quá tải, bác sĩ chỉ vào mặt con và nói lạnh lùng: “Con cô chết lâm sàng 99% rồi. Gia đình nên cho về để lo hậu sự.”
Con chỉ còn biết quỳ xuống cầu xin: “Bác sĩ ơi! Còn nước còn tát. Con tôi không thể chết được!” Không hiểu sao lúc ấy, lòng con lại tràn đầy một niềm xác tín lạ thường. Họ hàng vội thuê xe đưa cháu về, báo tin cho gia đình ngoài Bắc rằng “bệnh viện chê rồi.”
Nhưng khi con càng tuyệt vọng, thì con lại càng cảm nhận được tình thương và sự đồng cảm nơi Đức Mẹ. Lúc ấy, con mới thấm thía nỗi đau của Mẹ Maria khi xưa – “một lưỡi gươm đâm thâu tâm hồn Mẹ” – là nỗi đau đớn không thể diễn tả thành lời. Vì con cũng đang trải qua chính cảm giác đó, đứt từng khúc ruột mà bất lực.
Ở cùng phòng với con trai con, có một gia đình cũng từ Bắc vào. Con trai họ cũng bị tai nạn, nhập viện trước con con. Người cha ấy đã an ủi con: “Bà đừng khóc nữa. Tôi tin con bà sẽ khỏe trước con tôi, dù cháu bị nặng hơn.
Vì bà có một đức tin quá mãnh liệt, ai trong phòng cũng cảm động. Tôi tin Chúa và Đức Mẹ sẽ thương bà bội phần.” Những lời ấy như một luồng sáng từ trời soi rọi vào lòng con đang mịt mù.
Và đúng thật, Mẹ đã không lặng thinh. Bệnh viện đồng ý giữ cháu lại thêm. Đến ngày thứ 100, cháu có phản ứng: hắt hơi, rồi từ từ mở mắt nhìn con – đôi mắt đẫm lệ. Con vỡ òa trong niềm vui khôn tả. Cháu chưa hoàn toàn bình phục, nhưng niềm hy vọng đã nảy mầm.

Thế nhưng, hành trình hồi phục không dễ dàng. Vì nằm lâu ngày, cháu bị loét và hoại tử vùng xương cụt. Bác sĩ lại lắc đầu: “Trước sau gì cũng không qua khỏi.” Con vẫn không bỏ cuộc.
Con tiếp tục khấn Tuần Cửu Nhật với Mẹ Hằng Cứu Giúp, và gọi điện nhờ họ hàng ngoài Bắc cùng cầu nguyện liên tục. Con chỉ biết phó thác hoàn toàn cho Chúa và Mẹ.
Thêm một tháng nữa trôi qua, cháu bắt đầu tiến triển. Bác sĩ thông báo đã có dấu hiệu phục hồi khả quan. Cháu được rút ống, tập ăn qua miệng, rồi dần dần học lại các kỹ năng sinh hoạt. Trải qua nhiều gian khổ, hai năm sau, con trai con đã đi lại được, lập gia đình và sinh hai cháu – một trai, một gái.
Con chẳng thể nào diễn tả hết lòng biết ơn và niềm hạnh phúc. Chúa và Mẹ đã ban cho con không chỉ sự sống của người con trai, mà còn cả một tương lai mới cho cả gia đình.
Con nguyện chia sẻ phép lạ này để bất kỳ ai đang đau khổ, tuyệt vọng, cũng biết rằng: Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp không bao giờ bỏ rơi ai tìm đến Người với cả lòng tin tưởng và tình yêu.
Sau biến cố tưởng chừng cướp đi sinh mạng người con trai, điều còn lại không chỉ là sự sống được trả lại, mà là một niềm tin được tôi luyện bằng nước mắt và lòng mến.
Giờ đây, mỗi lần nhìn các cháu nội cười đùa trong sân, người mẹ ấy không quên ngước mắt về phía Đức Mẹ mà thì thầm: “Con cảm tạ Mẹ đã không bỏ rơi mẹ con con trong vực sâu khổ đau.”
Mong rằng câu chuyện này sẽ là nguồn an ủi và củng cố niềm tin cho tất cả những ai đang chiến đấu trong cơn thử thách – bởi nơi đâu có lời cầu nguyện tha thiết, nơi đó có phép lạ.
—
Nhà thờ Fatima Bình Triệu, tọa lạc tại số 58 đường 5, khu phố 2, phường Hiệp Bình Chánh, quận Thủ Đức, TP.HCM, là một trong những trung tâm hành hương Công giáo nổi bật tại miền Nam Việt Nam.
Khởi nguồn từ tượng đài Đức Mẹ Fatima được Đức cố Tổng Giám mục Phaolô Nguyễn Văn Bình làm phép ngày 15/8/1966, nơi đây nhanh chóng trở thành điểm đến linh thiêng thu hút đông đảo tín hữu. Năm 1977, giáo xứ chính thức được thành lập dưới sự hướng dẫn của cha cố Phaolô Võ Văn Bộ, với bổn mạng là Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời.

Kiến trúc của nhà thờ mang đậm phong cách Gothic, nổi bật với hai tháp chuông cao vút và mặt tiền đỏ gạch đặc trưng, tạo nên vẻ uy nghiêm và trang trọng. Không chỉ là nơi cử hành thánh lễ, nhà thờ còn là trung tâm tổ chức các hoạt động mục vụ, giáo lý và sinh hoạt hội đoàn, phục vụ nhu cầu tâm linh của cộng đồng giáo dân.
Với vị trí gần sông Sài Gòn và không gian yên bình, nhà thờ Fatima Bình Triệu là điểm đến lý tưởng cho những ai tìm kiếm sự an lành và kết nối tâm linh.
—
Bệnh viện Chợ Rẫy, thành lập năm 1900 với tên gọi ban đầu là Hôpital Municipal de Cholon, là một trong những cơ sở y tế lâu đời và uy tín nhất tại Việt Nam. Tọa lạc tại Quận 5, TP.HCM, bệnh viện này không chỉ là trung tâm y tế tuyến cuối hạng đặc biệt trực thuộc Bộ Y tế mà còn là nơi đào tạo và nghiên cứu y học hàng đầu trong khu vực.

Với quy mô hơn 2.000 giường bệnh, 35 khoa lâm sàng, 11 khoa cận lâm sàng và 8 phòng chức năng, Chợ Rẫy tiếp nhận và điều trị cho hàng trăm nghìn bệnh nhân mỗi năm, bao gồm cả những ca bệnh phức tạp từ khắp miền Nam và các nước lân cận.
Bệnh viện cũng nổi bật với các thành tựu trong lĩnh vực ghép tạng, đặc biệt là ghép thận, và là trung tâm đào tạo y khoa được công nhận bởi Hiệp hội Thận học Quốc tế. Hợp tác chặt chẽ với các đối tác quốc tế như Nhật Bản, Hàn Quốc và Úc, Chợ Rẫy không ngừng nâng cao chất lượng dịch vụ và cập nhật công nghệ y tế tiên tiến, khẳng định vị thế là biểu tượng của ngành y Việt Nam trong hơn một thế kỷ qua.
CGVST.COM // Nhân chứng