

Trong dòng chảy dày đặc của những biến động xã hội, thiên tai, chiến tranh và bất ổn niềm tin nơi con người hôm nay, Thiên Chúa vẫn không ngừng ngỏ lời, không ngừng bày tỏ sự hiện diện của Ngài qua những dấu chỉ phi thường.
Lịch sử Giáo hội đã từng ghi nhận không ít những lần Thiên Chúa, qua Đức Giêsu Kitô hay Đức Maria, hiện ra với nhân loại như một lời mời gọi trở về, một sự cảnh tỉnh, hoặc một hành vi thương xót.
Và giữa những trang sử đầy huyền nhiệm ấy, phép lạ ở Ocotlán, Mễ Tây Cơ, vào ngày 10 tháng 3 năm 1847, vẫn luôn là một sự kiện gây chấn động cả về tâm linh lẫn tầm vóc lịch sử.
Hơn 2.000 con người – bao gồm linh mục, thị trưởng, và giáo dân thường – đã cùng chứng kiến hình ảnh Chúa Giêsu chịu đóng đinh xuất hiện rõ ràng trên bầu trời suốt nửa giờ đồng hồ.

Đây không phải là một ảo ảnh mơ hồ hay một thị kiến riêng tư, mà là một hiện tượng mang tính cộng đồng, xảy ra giữa ban ngày, trước một trận động đất kinh hoàng.
Những gì diễn ra hôm ấy không chỉ là một dấu lạ, mà còn là một lời tiên tri bằng hình ảnh, một cuộc gặp gỡ giữa trời và đất, giữa lòng nhân loại run rẩy và trái tim Thiên Chúa đầy xót thương.
Kính thưa quý vị và anh chị em,
Vào sáng Chúa Nhật ngày 10 tháng 3 năm 1847, một sự kiện siêu nhiên chưa từng có đã xảy ra tại thị trấn Ocotlán, bang Jalisco, Mexico.
Hơn 2.000 người dân địa phương đã tận mắt chứng kiến hình ảnh Chúa Giêsu Kitô chịu đóng đinh hiện ra trên bầu trời – một hiện tượng kỳ diệu kéo dài khoảng 30 phút, ngay trước khi một trận động đất kinh hoàng xảy ra, khiến 40 người thiệt mạng và biến cả thị trấn thành đống hoang tàn.
Phép lạ này về sau được gọi là “Phép lạ Ocotlán” và đã được Tổng Giáo phận Guadalajara chính thức công nhận vào năm 1911 như một sự kiện lịch sử đức tin có thật.
Sự việc xảy ra khi cha Julián Navarro, lúc bấy giờ là cha phó xứ, chuẩn bị cử hành Thánh lễ tại nghĩa trang Nhà Nguyện Đức Mẹ Vô Nhiễm. Vào khoảng 8 giờ sáng, hai đám mây trắng hợp lại trên bầu trời phía tây bắc.
Ngay sau đó, một hình ảnh sống động của Đức Kitô chịu đóng đinh hiện ra rõ rệt – có đầu, tay, và vầng sáng quanh đầu như hào quang Thiên Chúa. Những người có mặt xúc động đến mức òa khóc, quỳ gối kêu cầu: “Lạy Chúa, xin thương xót chúng con!”
Sự hiện ra này được gọi là “Đức Kitô Thương Xót”. Để ghi nhớ biến cố thiêng liêng ấy, vào tháng 9 năm 1875, một nhà thờ giáo xứ mới đã được cung hiến kính dâng cho Ngài.
Trong số các nhân chứng hôm ấy có cha Julián Martín del Campo – cha sở của giáo xứ – và ông Antonio Jiménez – thị trưởng thị trấn. Cả hai đã nhanh chóng gửi thư tường trình đến các bề trên giáo quyền và chính quyền.
Sau sự kiện, một hồ sơ chính thức đã được lập với lời chứng của 30 người. Năm mươi năm sau, vào năm 1897, theo lệnh Đức Tổng Giám mục Pedro Loza y Pardavé, một hồ sơ thứ hai được hoàn thiện, lần này có thêm 30 người khác xác nhận, trong đó có 5 linh mục.
Cuối cùng, vào ngày 29 tháng 9 năm 1911, Đức Hồng Y José de Jesús Ortiz y Rodríguez – Tổng Giám mục Guadalajara thời đó – đã ký văn bản chính thức công nhận phép lạ. Ngài viết:
“Chúng ta phải nhìn nhận đây là một sự kiện lịch sử, đã được chứng minh cách hoàn hảo… không thể là ảo giác hay trò gian dối, vì đã xảy ra giữa ban ngày và trước sự chứng kiến của hơn 2.000 người.”
Ngài cũng truyền rằng người dân Ocotlán và con cháu họ, sau khi lãnh nhận Bí tích Hòa Giải và Mình Thánh Chúa, phải long trọng cử hành ngày 3 tháng 10 hằng năm như một ngày kính nhớ phép lạ. Kể từ năm 1912, lễ hội tôn vinh Chúa Giêsu Thương Xót được tổ chức hàng năm tại Ocotlán, kéo dài suốt 13 ngày từ 20 tháng 9 đến 3 tháng 10.
Năm 1997, nhân kỷ niệm 150 năm phép lạ, Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II đã ban phép lành Tòa Thánh cho người dân Ocotlán.
Một phép lạ từ trời – để cảnh tỉnh, để yêu thương, để nhắc nhớ con người về lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa giữa những thử thách đau thương nhất.
Ngày nay, khi người ta đua nhau chạy theo trào lưu “hiện đại hoá” tôn giáo, khi niềm tin bị xói mòn bởi chủ nghĩa hoài nghi, và khi nhiều người Công giáo trẻ không còn quan tâm đến các phép lạ trong lịch sử đức tin, thì việc nhắc lại biến cố Ocotlán không phải để cổ vũ sự sùng mộ dễ dãi, nhưng để khơi lại một chân lý sống động: Chúa vẫn đang đồng hành, vẫn đang nói, vẫn đang hiện diện bằng những cách vượt ngoài lý trí con người.
Chúng ta được mời gọi không chỉ dừng lại ở việc trầm trồ trước một thị kiến lạ lùng, nhưng hãy để hình ảnh Chúa chịu nạn trên bầu trời năm 1847 ấy chạm đến tâm hồn, lay động lối sống, biến đổi đức tin nguội lạnh, và hướng mỗi người đến lòng sám hối – giống như lời Đức Tổng Giám Mục năm xưa yêu cầu: hãy thanh tẩy tâm hồn, hãy rước Mình Thánh Chúa, hãy truyền lại ký ức phép lạ này cho hậu thế.
Bởi sự hiện ra ấy không chỉ dành cho người dân Ocotlán, mà là cho cả Hội Thánh – cho mỗi người chúng ta hôm nay. Đó là một lời nhắn nhủ vượt thời gian: “Đây là Con Ta yêu dấu – hãy lắng nghe Người.”
Giáo hội Công giáo tại Mexico là một trong những Giáo hội Công giáo lớn nhất thế giới về số lượng tín hữu – chỉ sau Brazil. Đây là một phần của Giáo hội Công giáo hoàn vũ, đặt dưới quyền lãnh đạo tối cao của Đức Giáo hoàng tại Vatican. Dưới đây là một số thông tin nổi bật về Giáo hội Công giáo tại quốc gia này:
1. Vị thế của Công giáo tại Mexico
Tôn giáo chính thống: Khoảng 77–80% dân số Mexico (tức hơn 97 triệu người) nhận mình là người Công giáo (số liệu năm 2020).
Công giáo ăn sâu vào đời sống văn hóa, xã hội, và lịch sử của đất nước – từ các ngày lễ lớn, tập tục dân gian đến các biểu tượng nghệ thuật, kiến trúc.
Đức Mẹ Guadalupe, hiện ra năm 1531 tại Đồi Tepeyac, được xem là biểu tượng thiêng liêng sâu sắc của người Công giáo Mexico và là Thánh quan thầy của cả châu Mỹ Latinh.
2. Cấu trúc Giáo hội tại Mexico
Giáo hội được chia thành 18 tổng giáo phận, 72 giáo phận (gồm cả giám hạt tòng nhân và giám hạt truyền giáo).
Do Hội đồng Giám mục Mexico điều hành (CEM – Conferencia del Episcopado Mexicano).
Tổng giáo phận lớn và có ảnh hưởng nhất là Tổng giáo phận Mexico City, với vị Tổng Giám mục thường là Hồng y – nhân vật có ảnh hưởng không chỉ trong Giáo hội mà cả trong chính trị – xã hội Mexico.
3. Vai trò xã hội – chính trị
Dù Hiến pháp Mexico từ 1917 chủ trương tách tôn giáo khỏi nhà nước và từng áp đặt các giới hạn khắt khe đối với Giáo hội (trong thời kỳ hậu Cách mạng), Công giáo vẫn giữ vai trò trung tâm trong đời sống quốc gia.
Trong thế kỷ 20, Giáo hội phải trải qua thời kỳ khủng hoảng với cuộc chiến Cristero (1926–1929) – nơi nhiều giáo dân và linh mục bị giết vì bảo vệ đức tin.
Ngày nay, Giáo hội tiếp tục là một lực lượng mạnh mẽ trong các vấn đề xã hội như giáo dục, y tế, di dân, bảo vệ sự sống, chống tham nhũng, và xây dựng công lý.
4. Các vấn đề đương đại
Giáo hội đang đối mặt với những thách thức như:
Sự gia tăng của chủ nghĩa thế tục và các phong trào bài tôn giáo.
Bạo lực có tổ chức từ các băng đảng ma túy (nhiều linh mục, tu sĩ bị sát hại khi lên tiếng chống lại bất công hoặc bảo vệ người nghèo).
Nạn di cư, với hàng triệu người Mexico và Trung Mỹ tìm cách vượt biên qua Hoa Kỳ – nơi Giáo hội địa phương phải đồng hành và trợ giúp mục vụ, nhân đạo.
Vấn đề lạm dụng tình dục trong Giáo hội, khiến một số giáo phận phải có biện pháp cải tổ nghiêm ngặt và xin lỗi công khai.
5. Đời sống đức tin
Giáo hội Mexico vẫn rất sống động:
Các cuộc hành hương về đền Đức Mẹ Guadalupe thu hút hàng chục triệu người mỗi năm – là một trong những điểm hành hương Công giáo lớn nhất thế giới.
Nhiều phong trào trẻ, giáo lý viên, các nhóm tông đồ giáo dân, dòng tu và hội đoàn đang góp phần canh tân đời sống Giáo hội.
Các lễ hội truyền thống như Lễ Các Thánh, Tuần Thánh, Giáng Sinh, và ngày kính Đức Mẹ Guadalupe 12/12 thường được tổ chức rất long trọng và mang đậm bản sắc văn hóa Mexico.
CGVST.COM // Vietcatholic