1 Linh mục xin hồi tục và câu chuyện đằng sau đầy nước mắt

1 Linh mục xin hồi tục và
CGvST | 16/04/2025

Có những câu chuyện không chỉ khiến ta rơi lệ, mà còn mở ra một chiều kích thiêng liêng sâu thẳm về tình yêu Thiên Chúa – một tình yêu không bao giờ mỏi mệt, không bao giờ quay lưng, và luôn chờ đợi người con trở về, dù trong hình hài tả tơi và thất vọng nhất.

1 Linh mục xin hồi tục và câu chuyện đằng sau đầy nước mắt
1 Linh mục xin hồi tục và câu chuyện đằng sau đầy nước mắt

Câu chuyện sau đây kể về một cuộc gặp gỡ bất ngờ giữa một vị linh mục và người bạn cũ – một cựu linh mục nay đã trở thành kẻ ăn xin nơi bậc thềm nhà thờ ở Rôma.

Và trong sự nhiệm mầu của ơn gọi, người ta chứng kiến một khoảnh khắc linh thánh: khi Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II – vị cha chung đầy lòng nhân hậu – đã ôm lấy người con hoang đàng và đưa ông trở về với thiên chức mà Thiên Chúa đã ghi ấn trong linh hồn ông mãi mãi.

Đây là một câu chuyện có thật, một chứng từ sống động về ơn tha thứ, ơn gọi và lòng thương xót vô biên.

Kính thưa cộng đoàn,
Chắc hẳn hầu hết quý vị đều từng nghe đến cái tên Scott Hahn – một học giả Kinh Thánh vĩ đại và là một mục sư Tin Lành đã trở lại với Giáo hội Công giáo.

1 Linh mục xin hồi tục và câu chuyện đằng sau đầy nước mắt
1 Linh mục xin hồi tục và câu chuyện đằng sau đầy nước mắt

Scott Hahn có một người bạn là linh mục. Vị linh mục này trong một lần hành hương đến Rôma, ngoài những công việc mục vụ khác, còn có một cuộc hẹn riêng với Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II.

Vào ngày hẹn, vì còn nhiều thời gian rảnh nên ngài quyết định ghé vào một vương cung thánh đường như một du khách, để chiêm ngắm và cầu nguyện. Trên các bậc thềm dẫn vào thánh đường có rất nhiều người ăn xin – một hình ảnh khá quen thuộc ở Rôma. Khi bước qua họ, ngài chợt nhận ra khuôn mặt một người có vẻ quen quen.

Sau khi vào nhà thờ cầu nguyện, hình ảnh đó lại đập vào trí nhớ của ngài. Ngài sực nhớ ra người ăn xin ấy là ai. Vội vã rời khỏi nơi cầu nguyện, ngài chạy đến gần người đó và nói:

– Tôi biết ông mà! Có phải chúng ta từng học chung chủng viện không?

Người đàn ông gật đầu xác nhận.

– Vậy thì ông là linh mục, đúng không?

Người đàn ông trả lời nhỏ, buồn bã:

– Không còn nữa. Tôi đã sa ngã tận đáy. Xin hãy để tôi yên.

Vì đang có cuộc hẹn quan trọng với Đức Thánh Cha, vị linh mục không nán lại lâu, chỉ kịp nói:

– Tôi phải đi rồi. Nhưng tôi sẽ cầu nguyện cho ông.

Người ăn xin với gương mặt quen thuộc đáp lại:

– Việc đó sẽ mang lại nhiều điều tốt lành.

Với lời hứa ấy, vị linh mục rời đi, để lại người bạn cũ trên các bậc thềm thánh đường.

Những cuộc hẹn riêng với Đức Giáo Hoàng luôn được tổ chức rất trang trọng. Một nhóm nhỏ được mời vào gặp ngài. Khi Đức Thánh Cha tiến đến từng người, thư ký của ngài sẽ trao cho ngài một tràng chuỗi Mân Côi đã được làm phép. Ngài sẽ trao lại chuỗi đó cho mỗi người sau khi họ hôn nhẫn và nói một điều từ đáy lòng – như xin ngài cầu nguyện hay bày tỏ lòng biết ơn.

Tuy nhiên, khi Đức Thánh Cha đến trước mặt vị linh mục, ngài không kìm được lòng và thốt lên:

– Xin Đức Thánh Cha cầu nguyện cho một người bạn của con…

Và ông kể hết câu chuyện. Đức Thánh Cha lắng nghe với vẻ quan tâm sâu sắc và cam đoan sẽ cầu nguyện cho người bạn đó. Khi tiếp tục bước đi, ngài ghé nói điều gì đó nhỏ nhẹ với vị phụ tá.

Cuối ngày hôm đó, vị linh mục nhận được một cuộc gọi từ nhân viên Tòa Thánh. Họ thông báo rằng ngài và người bạn ăn xin – người trước đây là linh mục – sẽ được mời đến ăn tối với Đức Giáo Hoàng.

Xúc động và hiếu kỳ, vị linh mục lập tức quay lại nhà thờ nơi ông đã gặp người bạn cũ. Chỉ còn lác đác vài người ăn xin, nhưng nhờ ơn Chúa, người bạn cũ vẫn còn đó.

Ngài chạy đến và nói:

– Tôi đã gặp Đức Thánh Cha, và ngài hứa sẽ cầu nguyện cho ông. Hơn thế nữa, ngài mời chúng ta đến tư dinh dùng bữa tối.

Người đàn ông sững sờ:

– Không thể nào… Ông nhìn tôi đi. Tôi là một kẻ dơ dáy. Đã bao lâu rồi tôi không tắm, không cạo râu, không thay quần áo…

Hiểu được tầm quan trọng của người bạn này, vị linh mục nói:

– Tôi có phòng khách sạn gần đây. Ông có thể đến đó, tắm rửa, cạo râu. Tôi cũng có quần áo vừa cỡ ông.

Nhờ ơn Chúa, người đàn ông đồng ý.

Bữa ăn tối hôm ấy thật tuyệt vời. Gần cuối bữa, trước món tráng miệng, Đức Thánh Cha ra hiệu cho vị linh mục. Ông chưa kịp hiểu thì thư ký của Đức Thánh Cha nói nhỏ:

– Ngài muốn chúng ta ra ngoài một lát.

Thế là họ để lại Đức Giáo Hoàng một mình với người ăn xin.

Một lúc sau, người đàn ông bước ra với đôi mắt đỏ hoe, nước mắt giàn giụa. Vị linh mục hỏi:

– Chuyện gì đã xảy ra trong đó vậy?

Câu trả lời khiến ông sững sờ:

– Đức Thánh Cha đã xin tôi nghe ngài xưng tội.

Người đàn ông nghẹn ngào tiếp:

– Tôi thưa với ngài: “Thưa Đức Thánh Cha, con chỉ là một kẻ ăn mày, con không còn là linh mục nữa.”

Nhưng ngài nhìn tôi và nói:

– Con ơi, một khi đã là linh mục, thì mãi mãi là linh mục. Và có ai trong chúng ta lại không là kẻ ăn mày khi đứng trước mặt Thiên Chúa? Cha cũng đến trước Chúa như một tên ăn mày… Xin con tha thứ cho những lỗi lầm của Cha.

Tôi thưa rằng tôi không còn đủ tư cách thuộc về Hội Thánh nữa. Nhưng ngài quả quyết rằng, với quyền giám mục thành Rôma, ngài có thể tái kết nạp tôi ngay tại đó.

Vì đã quá lâu không xưng tội, tôi quên cả công thức. Đức Thánh Cha đã giúp tôi đọc lại lời nguyện trong nghi thức giải tội.

Vị linh mục bạn hỏi:

– Nhưng ông ở trong đó khá lâu, xưng tội đâu đến nỗi mất nhiều thời gian như vậy?

Người bạn mỉm cười:

– Đúng vậy. Nhưng sau khi ngài xưng tội, tôi cũng xin ngài nghe tội của tôi…

Và những lời cuối cùng Đức Gioan Phaolô II nói với người con hoang đàng ấy là một sự ủy thác:

– Hãy đi và loan báo Tin Mừng cho những người vô gia cư, những kẻ ăn xin đang ngồi trên bậc thềm các nhà thờ – nơi con đã từng ở đó…

Vị linh mục được tái sinh ấy sẵn sàng vâng lời…/

Câu chuyện khép lại không chỉ bằng một bữa cơm tối tại Tư Dinh Giáo Hoàng, mà còn bằng một khởi đầu mới – một cuộc trở về đích thực vào trong vòng tay của Giáo hội.

Người linh mục đã từng đánh mất chính mình giữa đời thường, nay lại được sai đi như một tông đồ – đến với những kẻ lang thang, vô gia cư, hành khất – chính là những hình ảnh của chính ông trong suốt những năm tháng lưu lạc.

Đó là phép lạ của lòng thương xót: Chúa không bỏ rơi ai, và không có ơn gọi nào là quá muộn để được phục hồi. Một lần nữa, chúng ta được nhắc nhớ rằng “một khi đã là linh mục, thì mãi mãi là linh mục” – bởi vì ấn tích thánh chức là vĩnh cửu, và lòng thương xót Thiên Chúa thì vô hạn.

Nguyện cho câu chuyện này chạm đến trái tim những ai đang hoang mang, những ai đang gục ngã, và đặc biệt là những ai đang sống trong ơn gọi linh mục – để họ luôn kiên trung, khiêm tốn và biết rằng dù thế gian có quay lưng, thì Thiên Chúa vẫn luôn đợi chờ.

🙏 Lời cầu nguyện cho ơn gọi

Lạy Chúa Giêsu, Linh mục đời đời,

Chúa đã chọn những người yếu đuối để làm khí cụ cho tình yêu và ân sủng của Ngài giữa lòng thế giới.

Chúng con cầu xin cho các linh mục – những người đã dâng đời mình làm của lễ hy sinh – được tràn đầy Thần Khí Chúa, sống thánh thiện, khiêm nhường và nhiệt thành trong sứ vụ.

Xin gìn giữ các ngài khỏi cạm bẫy thế gian, khỏi những khô khan và thất vọng, khỏi những vấp ngã và lạc lối. Nhất là xin hãy nâng đỡ những linh mục đang trong cơn khủng hoảng, đang cảm thấy mỏi mệt, lạc lõng, hay bị hiểu lầm.

Xin Chúa đón nhận cả những linh mục đã xa rời tác vụ, để họ biết rằng họ vẫn là người con yêu dấu trong trái tim đầy xót thương của Ngài.

Và lạy Mẹ Maria – Mẹ của các linh mục – xin Mẹ đồng hành, che chở và cầu bầu cho mọi ơn gọi linh mục, để trong mọi hoàn cảnh, họ luôn là ánh sáng giữa bóng tối, là muối giữa trần gian, và là người mục tử nhân lành như chính Con Mẹ. Amen.


CGVST.COM // Phaolomoi

G I B I CHO CGVST COM

Tin mới cập nhật