

Trong những ngày tháng Ba năm 2025, Giáo phận Huế chứng kiến một biến cố quan trọng: Tòa Giám mục hơn một thế kỷ tuổi đã bị triệt hạ để nhường chỗ cho công trình mới.
Quyết định này không chỉ là vấn đề kiến trúc hay di sản mà còn làm dấy lên những tranh luận sâu sắc về tinh thần hiệp hành, sự lắng nghe và ý nghĩa của truyền thống trong Giáo hội.

NHỮNG TIẾNG NÓI KHÁC NHAU
Từ khi có thông tin về việc phá bỏ Tòa Giám mục, đã có nhiều ý kiến trái chiều.
Một số linh mục lớn tuổi và giáo dân bày tỏ sự tiếc nuối trước một công trình mang tính biểu tượng lịch sử.
Một số khác, bao gồm cả thành viên Ban Tư vấn, lại cho rằng việc xây dựng mới là cần thiết để phục vụ nhu cầu mục vụ hiện đại.
Các văn bản, thư từ đã được gửi đi với hy vọng có một cuộc đối thoại cởi mở hơn, trong đó có Tâm thư của một số linh mục gửi đến Đức Tổng Giám mục.
Những lá thư này không chỉ nói về việc bảo tồn một ngôi nhà mà còn bày tỏ nỗi lo về cách thức ra quyết định trong Giáo hội địa phương.
Tuy nhiên, khi quá trình phá dỡ được tiến hành, một số linh mục cảm thấy mình không được lắng nghe đầy đủ.

PHÁ BỎ LÀ KẾT THÚC HAY KHỞI ĐẦU?
Ngày 21-03-2025, việc phá dỡ đã hoàn tất. Những bức tường cũ kỹ sụp xuống, mang theo những ký ức của bao thế hệ mục tử và giáo dân. Nhưng câu chuyện không dừng lại ở đó.
Một số giáo dân vẫn tiếp tục đặt câu hỏi:
– Liệu có thể có một phương án trùng tu thay vì phá bỏ?
– Việc quyết định mà không đạt được đồng thuận rộng rãi có phù hợp với tinh thần hiệp hành mà Đức Giáo hoàng Phanxicô đề cao không?
– Đây có phải là dấu hiệu của một sự đứt gãy nào đó trong nội bộ Giáo phận?
Trong những ngày sau sự kiện này, giáo dân và các linh mục tiếp tục chia sẻ tâm tư của mình.
Có những người chọn sự vâng phục, nhưng cũng có những người trăn trở về tương lai của Giáo hội địa phương.

HIỆP HÀNH LÀ LẮNG NGHE CHỨ KHÔNG CHỈ LÀ RA QUYẾT ĐỊNH
Đức Giáo hoàng Phanxicô trong suốt triều đại của ngài luôn nhấn mạnh đến một Giáo hội “đồng hành, lắng nghe và tham gia.”
Ngài cảnh báo rằng Giáo hội không thể vận hành theo kiểu “bề trên ra lệnh, bề dưới thi hành” mà phải là nơi đối thoại thực sự.
Nếu những quyết định quan trọng được đưa ra mà chưa có sự đồng thuận sâu rộng, đó có thể là một dấu hiệu cần suy ngẫm.
Tòa Giám mục đã mất đi, nhưng tinh thần hiệp hành không thể bị lãng quên. Đây là lúc mọi thành phần dân Chúa trong Giáo phận Huế cần cùng nhau nhìn lại: chúng ta đang thực sự bước đi cùng nhau hay chỉ đơn thuần chấp nhận những quyết định từ trên xuống?
Nếu chưa đủ hiệp thông, liệu có cách nào để nối lại nhịp cầu giữa các bên?

TỪ DI SẢN NHÌN VỀ TƯƠNG LAI
Việc phá bỏ Tòa Giám mục Huế đã hoàn tất, nhưng câu chuyện về sự lắng nghe và hiệp hành vẫn còn tiếp tục.
Một Giáo hội vững mạnh không chỉ được xây dựng bằng gạch đá mà còn bằng sự cảm thông, đối thoại và chia sẻ thật lòng giữa mọi thành phần.
Chúa Kitô đã hứa ở cùng Giáo hội cho đến tận thế. Vấn đề là chúng ta có thực sự cùng nhau bước đi dưới ánh sáng của Ngài hay không.
Hơn một thế kỷ tồn tại, chứng kiến biết bao thăng trầm của Giáo hội Công giáo tại Huế, giờ đây Tòa Giám mục Huế chính thức bị phá dỡ hoàn toàn.
Những nhát cuốc, những cỗ máy lạnh lùng đã san phẳng công trình mang dấu ấn lịch sử này, theo quyết định của Đức Tổng Giám mục Giuse Nguyễn Chí Linh.

MỘT DI SẢN KHÔNG CÒN
Tòa Giám mục Huế, được xây dựng từ năm 1909 dưới thời Đức Giám mục Eugène-Marie Allys, vốn là nơi điều hành Giáo phận Huế suốt hơn 100 năm qua.
Đây không chỉ là một công trình kiến trúc mang dấu ấn lịch sử mà còn là nơi ghi dấu những bước chân của bao thế hệ giám mục, linh mục, tu sĩ và giáo dân.
Tuy nhiên, bất chấp những ý kiến phản đối từ các linh mục hưu dưỡng và một số thành phần trong Giáo phận, quyết định phá bỏ vẫn được thực thi.
Những hình ảnh tại hiện trường cho thấy phần còn lại của tòa nhà – nơi cư trú của Đức Tổng Giám mục Nguyễn Chí Linh – cũng đã bị máy móc đào xới.
SỰ IM LẶNG HAY SỰ BẤT LỰC?
Khi tin tức về việc phá bỏ lan rộng, nhiều linh mục và giáo dân đã bày tỏ sự tiếc nuối và bất bình.
Họ cho rằng việc xóa sổ một di sản Công giáo như Tòa Giám mục Huế mà không có sự tham khảo ý kiến rộng rãi là điều đáng suy ngẫm.
Đáng nói hơn, dù đã có những tiếng nói phản đối từ các cha hưu dưỡng, nhưng dường như những tiếng nói ấy đã không đủ trọng lượng để giữ lại một phần di sản quý báu của Giáo phận.
TINH THẦN HIỆP HÀNH Ở ĐÂU?
Trong khi Giáo hội đang hướng đến tinh thần hiệp hành – lắng nghe, cùng nhau phân định và cùng nhau tiến bước – thì quyết định này lại đi ngược với tinh thần ấy.
Người ta đặt câu hỏi: Có phải mọi quyết định đều chỉ đến từ một phía mà không cần sự đồng thuận?
Có hay không những lý do khác đằng sau quyết định phá bỏ này?
LỜI KÊU GỌI XEM XÉT LẠI
Tòa Giám mục Huế nay đã bị san bằng, nhưng câu chuyện về nó chưa dừng lại. Cộng đồng Công giáo vẫn mong muốn có một lời giải thích rõ ràng từ những người có trách nhiệm.
Hội đồng Giám mục Việt Nam và các cấp có thẩm quyền trong Giáo hội liệu có lắng nghe và xem xét lại cách thức ra quyết định trong những trường hợp tương tự?
Một di sản đã mất, nhưng bài học về sự lắng nghe, sự tôn trọng và minh bạch vẫn còn đó.
Để rồi, mỗi người Công giáo tự hỏi: Liệu trong tương lai, có bao nhiêu di sản khác sẽ tiếp tục ra đi theo cách này?
Tòa Giám mục Huế, một công trình lịch sử hơn 100 năm tuổi, chính thức bị phá dỡ hoàn toàn theo quyết định của Đức Tổng Giám mục Giuse Nguyễn Chí Linh.
Đây là một động thái gây ra nhiều phản ứng trái chiều trong cộng đồng Công giáo, đặc biệt từ các linh mục hưu dưỡng và một số giám mục, những người đã lên tiếng phản đối mạnh mẽ.
DI SẢN HƠN MỘT THẾ KỶ BỊ XÓA SỔ
Tòa Giám mục Huế, tọa lạc tại số 6 Nguyễn Trường Tộ, được xây dựng từ năm 1909 dưới sự chỉ đạo của Đức Giám mục Eugène-Marie Allys, thuộc Hội Thừa sai Hải ngoại Paris.
Trong hơn một thế kỷ, nơi đây không chỉ là trung tâm điều hành của Giáo phận Huế mà còn là một chứng nhân lịch sử quan trọng, gắn liền với biết bao thế hệ lãnh đạo Giáo hội.
Việc tháo dỡ đã diễn ra từng bước, và đến nay phần còn lại của tòa nhà – nơi Đức Tổng Giám mục Nguyễn Chí Linh đang cư trú – cũng đang bị phá nốt.
Điều này đồng nghĩa với việc Tòa Giám mục Huế chính thức không còn tồn tại.
SỰ PHẢN ĐỐI TỪ CÁC LINH MỤC HƯU DƯỠNG VÀ GIÁO DÂN
Ngay từ khi có thông tin về kế hoạch phá bỏ Tòa Giám mục, nhiều linh mục hưu dưỡng đã bày tỏ sự phản đối, nhấn mạnh tầm quan trọng của việc bảo tồn các công trình lịch sử có ý nghĩa thiêng liêng đối với Giáo hội và cộng đồng Công giáo Huế.
Một số giám mục và linh mục khác cũng lên tiếng về việc thiếu sự tham khảo ý kiến rộng rãi trước khi đưa ra quyết định quan trọng này.
Họ đặt câu hỏi: Phải chăng tiếng nói của các linh mục hưu dưỡng và giáo dân không còn giá trị? Việc phá dỡ một công trình có giá trị lịch sử như vậy liệu có thật sự cần thiết?
CÂU HỎI VỀ SỰ MINH BẠCH VÀ TINH THẦN HIỆP HÀNH
Nhiều người đặt ra nghi vấn: Quyết định này có thực sự xuất phát từ nhu cầu cấp thiết của Giáo phận, hay còn những lý do khác?
Có hay không những khuất tất trong việc sử dụng tài chính và quá trình xây dựng lại?
Trong khi tinh thần “hiệp hành” được Đức Thánh Cha Phanxicô kêu gọi nhấn mạnh sự lắng nghe và tham khảo ý kiến mọi thành phần trong Giáo hội, thì ở đây, dường như quyết định phá bỏ Tòa Giám mục Huế không phản ánh đúng tinh thần đó.
Trước sự kiện đáng tiếc này, nhiều giáo dân và linh mục tha thiết kêu gọi Hội đồng Giám mục Việt Nam và Tòa Thánh xem xét lại toàn bộ quá trình này, đồng thời làm rõ những vấn đề còn khúc mắc trong quyết định phá bỏ một công trình mang tính di sản của Giáo phận Huế.
Việc bảo tồn di sản không chỉ là bảo vệ một công trình kiến trúc mà còn là giữ gìn ký ức, truyền thống và tinh thần của Giáo hội.
Hy vọng rằng những sự kiện tương tự sẽ không lặp lại trong tương lai mà không có sự đồng thuận và minh bạch cần thiết.
Nguyễn Quốc Chính/ CGVST.COM
Tin cùng chuyên mục
-
Hội Nữ Tử Bác Ái Thánh Vinh Sơn bị ‘cưỡng chế’ đất nhà dòng?
SỐC: 1 Linh mục Việt Nam bị điều tra về lạm dụng tình dục trẻ vị thành niên
Cha Phanxicô Xaviê Trương Bửu Diệp sẽ được phong Chân phước
NÓNG! TGM GP KonTum ra thông báo cảnh báo về 1 Nữ tu
Tin vui: Đức cha Phaolô Nguyễn Quang Đĩnh được Phong Chức Giám Mục