

Hồi tục – hai chữ tưởng chừng đơn giản nhưng lại là quyết định làm thay đổi cả một đời người. Câu chuyện về một nữ tu Việt Nam xin hồi tục không chỉ là hành trình đầy nước mắt mà còn ẩn chứa những bí ẩn sâu kín khiến người ta không khỏi day dứt.

Tại sao một người đã dành cả thanh xuân cho đời sống tôn giáo lại chọn từ bỏ con đường thiêng liêng ấy? Đâu là những áp lực, những nỗi đau và những giằng xé nội tâm đã đưa cô đến quyết định này? Hãy cùng bước vào thế giới nội tâm đầy phức tạp và xúc động của cô, để hiểu hơn về những lựa chọn không hề dễ dàng trong cuộc đời.
Hôm nay, tôi xin kể về một người em từng là nữ tu. Trên đường đi chợ về, tôi bỗng thấy một chiếc xe hơi bóng loáng dừng lại phía trước. Cửa xe mở ra, một cô gái trẻ đẹp, ăn mặc sang trọng với những món trang sức lấp lánh bước xuống.
Cô ấy cười và hỏi: “Chị đi đâu về đấy? Chị có nhận ra em không?” Tôi nhìn kỹ một lúc rồi mới nhận ra. “Chị nhớ rồi! Em đúng không? Đẹp quá, chị suýt không nhận ra!” Cô ấy vui mừng đáp: “Dạ đúng rồi! Hơn 10 năm rồi mà chị vẫn nhận ra em. Chị vẫn như ngày nào!”
Hôm nay, thật tình cờ, em đang trên đường đi dự đám cưới gần đây, hỏi thăm và gặp được chị. Chúng tôi nói chuyện vài câu, rồi tôi mời em về cộng đoàn chơi. Em đồng ý và mời tôi lên xe. Trên đường về, hai chị em trò chuyện vui vẻ.

Tôi hỏi thăm về cuộc sống hiện tại của em, về gia đình. Nhưng đột nhiên, nước mắt em rơi, giọt ngắn giọt dài. Tôi im lặng, để em trút hết nỗi lòng.
Em kể rằng, dù sống trong nhung lụa, nhưng em không hạnh phúc. Chồng em là một doanh nhân thành đạt, thường xuyên đi công tác xa nhà, để lại em một mình với những nỗi buồn và sự cô đơn.
Em có hai con, một trai một gái, và một cửa hàng thời trang, nhưng niềm vui thì chẳng có. Em nói: “Chị ơi, em tiếc đời tu quá. Em nhớ những ngày xưa, chị em bên nhau thật vô tư, không phải lo chuyện chồng con như bây giờ. Giờ em có tiền, có của, nhưng niềm vui thì không.”
Tôi khuyên em: “Quá khứ đã qua rồi, em đừng tiếc nữa. Hãy sống hiện tại, chấp nhận hoàn cảnh của mình và tìm cách để bình an, hạnh phúc hơn. Em hãy cố gắng trung thành với lựa chọn của mình, đừng để phải hối tiếc thêm lần nữa.”
Chúng tôi nói chuyện khá lâu, đến khi em phải đi dự đám cưới. Trước khi chia tay, em nói: “Chị ơi, bấy lâu nay em luôn bị dằn vặt vì em đã đánh mất ơn gọi mà Chúa ban cho em. Em không biết gìn giữ, không biết chăm sóc nên em đã đánh mất nó, và giờ em không bao giờ tìm lại được.”
Tôi an ủi em và cầu nguyện cho em được bình an. Em và tôi từng là bạn cùng lớp trong nhà dòng, thân nhau như chị em ruột. Ngày em khấn lần đầu, tôi cũng về dự thánh lễ và cầu nguyện cho em. Sau đó, em đi giúp xứ, và chúng tôi ít có dịp liên lạc.

Khi biết em quyết định rời bỏ đời tu, tôi không trách em, vì mỗi người có ơn gọi và lựa chọn riêng. Tôi chỉ cầu nguyện cho em được hạnh phúc.
Từ ngày đó, tôi và em không còn dịp gặp lại. Có lần tôi hỏi thăm, nghe nói em có chồng giàu, cuộc sống sung túc, và hai con ngoan. Tôi thầm cảm ơn Chúa và mừng cho em.
Nhưng hôm nay, khi gặp lại, tôi mới biết rằng, đằng sau vẻ ngoài sang trọng ấy là một tâm hồn đau khổ.
Tôi cầu nguyện cho em, mong em tìm lại được bình an và hạnh phúc. Câu nói của em vẫn vang vọng trong tôi: “Em đã đánh mất ơn gọi mà Chúa ban.” Điều này nhắc nhở tôi rằng, dù đã khấn trọn, tôi vẫn phải gìn giữ và chăm sóc ơn gọi mỗi ngày.
Ơn gọi là do Chúa ban, nhưng chúng ta phải cộng tác để duy trì và làm cho nó lớn lên.
Mỗi người có quyền lựa chọn cuộc đời mình, nhưng hãy nhớ rằng, dù là ơn gọi dâng hiến hay ơn gọi gia đình, nếu không biết quý trọng và chăm sóc, chúng ta sẽ đánh mất nó. Xin Chúa cho em tìm lại được bình an, và cho mỗi người chúng con biết yêu quý và sống trọn ơn gọi của mình.
Sơ Mây Trắng, nữ tu dòng Chúa Quan Phòng, Cần Thơ.
[Câu chuyện về người em từng là nữ tu đã để lại trong tôi nhiều suy tư và bài học sâu sắc. Cuộc đời không phải lúc nào cũng trải đầy hoa hồng, và mỗi lựa chọn đều mang theo những hệ lụy riêng. Nhưng dù ở bất kỳ hoàn cảnh nào, chúng ta vẫn có thể tìm thấy bình an và hạnh phúc nếu biết trân trọng và sống trọn vẹn với ơn gọi của mình.Xin Chúa ban cho mỗi người chúng ta sự khôn ngoan để nhận ra ý Ngài, can đảm để theo đuổi, và lòng biết ơn để gìn giữ những gì Ngài đã trao ban. Hãy luôn nhớ rằng, dù là ơn gọi dâng hiến hay ơn gọi gia đình, điều quan trọng nhất là sống trọn vẹn và yêu thương trong từng phút giây.]
—
Hồi tục là một thuật ngữ được sử dụng trong đời sống tôn giáo, đặc biệt là trong các tôn giáo có tổ chức tu viện hoặc dòng tu như Công giáo, Phật giáo, v.v. Thuật ngữ này dùng để chỉ việc một người từ bỏ đời sống tu trì (sống trong tu viện, dòng tu) để trở về với đời sống thế tục (đời sống bình thường ngoài xã hội).
1. Ý nghĩa của “hồi tục”:
Hồi: Trở về, quay lại.
Tục: Đời sống thế tục, đời sống bình thường ngoài xã hội.
Hồi tục có nghĩa là từ bỏ đời sống tu hành, rời khỏi tu viện hoặc dòng tu để trở về sống như một người bình thường trong xã hội.
2. Nguyên nhân hồi tục:
Có nhiều lý do khiến một người quyết định hồi tục, bao gồm:
Không phù hợp với ơn gọi: Cảm thấy bản thân không phù hợp với đời sống tu trì, không tìm thấy bình an hoặc ý nghĩa trong ơn gọi.
Khó khăn trong đời sống tu trì: Gặp phải những thử thách về tinh thần, thể chất hoặc tâm lý khi sống trong môi trường tu viện.
Hoàn cảnh gia đình: Cần quay về chăm sóc gia đình hoặc giải quyết các vấn đề cá nhân.
Lựa chọn cá nhân: Mong muốn theo đuổi một con đường khác, như kết hôn, xây dựng sự nghiệp, hoặc sống một cuộc đời tự do hơn.
3. Quy trình hồi tục:
Trong Công giáo, việc hồi tục thường được thực hiện thông qua một quy trình chính thức, bao gồm việc xin phép và được sự đồng ý của bề trên trong dòng tu hoặc giáo phận.
Người hồi tục sẽ trả lại áo dòng và các biểu tượng tôn giáo, đồng thời chấm dứt các nghĩa vụ tu trì.
4. Ý nghĩa tâm linh và xã hội:
Tâm linh: Hồi tục không có nghĩa là từ bỏ đức tin, mà chỉ là thay đổi cách sống đức tin đó. Nhiều người sau khi hồi tục vẫn tiếp tục tham gia các hoạt động tôn giáo với tư cách là giáo dân.
Xã hội: Hồi tục là một quyết định cá nhân, thể hiện sự tự do và trách nhiệm của mỗi người đối với cuộc đời mình.
5. Ví dụ về hồi tục:
Trong Công giáo, một nữ tu hoặc tu sĩ có thể xin hồi tục để kết hôn hoặc theo đuổi một nghề nghiệp khác.
Trong Phật giáo, một nhà sư có thể hoàn tục để trở về đời sống thế tục.
Tóm lại, hồi tục là một quyết định quan trọng, thể hiện sự tự do và trách nhiệm của mỗi người trong việc lựa chọn con đường sống phù hợp với bản thân và hoàn cảnh của mình.
—
Dưới đây là một số thông tin về Dòng Chúa Quan Phòng, Cần Thơ:
Dòng Chúa Quan Phòng (tiếng Latinh: Providentia Dei) là một dòng tu Công giáo được thành lập với mục đích phục vụ cộng đồng, đặc biệt là những người nghèo khó, bệnh tật và thiếu thốn.
Tại Việt Nam, Dòng Chúa Quan Phòng có nhiều cộng đoàn hoạt động ở các giáo phận khác nhau, trong đó có Giáo phận Cần Thơ.
Dòng được thành lập tại Cần Thơ với sứ mạng đồng hành cùng giáo dân, đặc biệt là trong các hoạt động từ thiện, giáo dục và chăm sóc sức khỏe.
Sứ mạng chính: Các nữ tu Dòng Chúa Quan Phòng sống theo linh đạo của Thánh Augustinô, với tinh thần phục vụ trong yêu thương và khiêm nhường. Họ tập trung vào việc giúp đỡ người nghèo, giáo dục trẻ em, chăm sóc người già và bệnh nhân.

Hoạt động chính:
Giáo dục: Mở và quản lý các trường học, lớp học tình thương cho trẻ em nghèo.
Từ thiện: Thăm hỏi, giúp đỡ người già neo đơn, người khuyết tật và những gia đình khó khăn.
Y tế: Tham gia các hoạt động chăm sóc sức khỏe cộng đồng, hỗ trợ bệnh nhân tại các bệnh viện và trung tâm y tế.
Mục vụ: Đồng hành cùng giáo dân trong đời sống đức tin, tổ chức các buổi cầu nguyện và tĩnh tâm.
Dòng Chúa Quan Phòng sống theo tinh thần của Thánh Augustinô, với phương châm “Yêu thương và phục vụ”.
Các nữ tu sống đời sống cộng đoàn, chia sẻ và hỗ trợ lẫn nhau trong sứ vụ.
Linh đạo của dòng nhấn mạnh vào sự tin tưởng vào sự quan phòng của Thiên Chúa, luôn sống trong tâm tình tạ ơn và phó thác.
Tại Giáo phận Cần Thơ, Dòng Chúa Quan Phòng có nhiều cộng đoàn hoạt động tích cực, đặc biệt là trong các vùng nông thôn và những nơi còn nhiều khó khăn.
Các nữ tu thường xuyên tham gia vào các hoạt động xã hội, giáo dục và y tế, mang lại niềm vui và hy vọng cho nhiều người.
Nhà dòng cũng là nơi đào tạo và hướng dẫn các nữ tu trẻ, giúp họ sống trọn vẹn ơn gọi của mình.
Dòng Chúa Quan Phòng tại Cần Thơ đã có nhiều đóng góp tích cực cho cộng đồng, đặc biệt là trong lĩnh vực giáo dục và từ thiện.
Các nữ tu không chỉ là những người phục vụ mà còn là những nhân chứng sống động của tình yêu thương và lòng nhân ái.
Nếu bạn muốn tìm hiểu thêm về Dòng Chúa Quan Phòng tại Cần Thơ hoặc muốn tham gia các hoạt động từ thiện, có thể liên hệ trực tiếp với nhà dòng qua các địa chỉ sau:
Địa chỉ: Nhà Dòng Chúa Quan Phòng, Giáo phận Cần Thơ.
Điện thoại: (Liên hệ trực tiếp với giáo phận Cần Thơ để biết thêm chi tiết).
Hy vọng những thông tin trên đã giúp bạn hiểu rõ hơn về Dòng Chúa Quan Phòng, Cần Thơ. Nếu cần thêm thông tin, hãy liên hệ trực tiếp với giáo phận hoặc nhà dòng nhé! 😊
CGVST.COM // Anna Liễu Lê
Caritas Việt Nam
Caritas Việt Nam tìm kiếm, phục vụ và bảo vệ quyền con người, đặc biệt là những người nghèo về vật chất lẫn tinh thần, người dễ bị tổn thương, bị bỏ rơi, hoặc bị gạt ra bên lề xã hội, người đồng bào dân tộc thiểu số.
ỦNG HỘ NGAYTin cùng chuyên mục
-
Cuộc đời song hành của 1 Linh mục Việt Nam khi có 1 vợ và 5 người con
Hàng trăm nữ tu Công giáo đóng góp vào nghiên cứu đột phá 30 năm về bệnh Alzheimer
Lòng Sùng Kính Thánh Thể Đặc Biệt của Đức Giáo Hoàng Phanxicô
Cái chết của con trai và đức tin của người vợ đưa người đàn ông Nhật Bản đến với Chúa