Linh mục Việt kể chuyện ‘bé bầu’ lớp 6 gây bão mạng – Bài học sâu sắc cho cha mẹ và ông bà

Linh mục Việt kể chuyện 'bé bầu' lớp 6 gây bão mạng
CGvST | 17/10/2025

Mến chào cộng đoàn, một câu chuyện vừa xảy ra đã lan truyền với tốc độ chóng mặt trên mạng xã hội, thu hút hàng ngàn lượt chia sẻ và bình luận. Câu chuyện ấy đánh động sâu xa đến lương tâm của các bậc làm cha mẹ và ông bà chúng ta.

Linh mục Giuse Nguyễn Văn Tịch, Trưởng ban Bảo vệ Sự sống Giáo phận Xuân Lộc, đã chia sẻ lại câu chuyện chua xót và ngặt nghèo ấy như sau.

Linh mục Việt kể chuyện'bé bầu' lớp 6 gây bão mạng
Linh mục Việt kể chuyện ‘bé bầu’ lớp 6 gây bão mạng

CÁI BẦU CỦA TUỔI 13

Mới 13 tuổi, tuổi thơ đầy tràn niềm vui trong trắng, tuổi ăn tuổi học, tuổi thần tiên mộng mơ, tuổi con gái bắt đầu thì đã phải mang một cái thai lớn, cái thai quái gở của chính người thân nhất gây ra. Chẳng ai tin vào tai mình, chẳng ai ngờ việc ấy có thể xẩy ra nhưng lại là sự thật đau lòng. Không còn nước mắt để rơi, không còn lời để nói, không tiếng để khóc nhưng là nỗi đau cuộn lên xé lòng.

Chúng tôi đã từng biết, từng giúp những trường hợp này. Với chúng tôi là sự sống, là gia đình toàn vẹn, là nhân phẩm, là ơn chữa lành là hạnh phúc của con người. Còn những chuyện xã hội, có xã hội làm việc. Nhưng thường thường chính gia đình, chính đương sự phải đối diện và hứng chịu hậu quả này.

Em Bé, được gia đình mang đến gửi khi Bé đã bầu 6 tháng. Đứa bé lầm lỳ, chẳng chuyện với ai và thường ở trong bóng tối, bóng tối cuộc đời đang ập xuống trên em và gia đình em. Tôi hỏi chuyện đứa bé mới tâm sự : “Đó là của bố con!?” Tôi hỏi lại hai ba lần, em vẫn nói thế. Đó là câu trả lời chính xác, tôi không thể tin vào tai của mình.

“Con hận bố con, con oán bố con. Bố con bảo nếu nói ra bố sẽ đi tù 20 năm, gia đình tan nát!” Cứ như thế để tiếp tục lạm dụng cho đến khi thai oan nghiệt không thể che dấu được lộ diện, tai hoạ ập đến. Bé nói với tôi một câu muốn rơi nước mắt “Xin Cha nuôi con của con để con về đi học lớp 7, sau này con lớn, con đón về!”.

Một đứa bé mới 13 tuổi mà tình mẫu tử thiêng liêng đã trỗi dậy và biết che chắn cho con của mình. Tôi đồng ý và bé yên tâm được chúc, nhưng không biết làm sao cho Bé vơi được oán thù.

Thường những trường hợp con cái tuổi vị thành niên, những lạm dụng hầu như ở ngay trong gia đình của mình, của ngay những người gia đình tin tưởng, quen biết. Nhưng đứa bé thường không nói vì sợ, vì được dụ ngon ngọt và vì cả lý do bố mẹ không tin tưởng ở con cái mình. Và rất nhiều lý do thực tế, gia đình đành phải ngậm bồ hòn, chôn dấu căm hờn.

Thường thường, những trường hợp lạm dụng này không thể che dấu, tội lỗi tày trời như thế ma quỷ sẽ không bao giờ để yên, sẽ bị bại lộ. Tội lỗi của người phải bảo vệ con đến hy sinh cả thân mình mà lại hại con cái thì không thể ngồi yên nhởn nhơ, phải trá giá đời này và có khi đời đời kiếp kiếp nếu không sám hối thật lòng.

Đừng mong che dấu, đương sự biết nên chắc chắn có ngày sẽ xì ra, mà quỷ biết rõ nó không để yên cho ai và Chúa cũng biết rõ ràng rồi hình phạt công minh sẽ tới.

Tôi vẫn suy nghĩ về Bé, nó là đứa con ngoan hiền, đạo đức không biết sẽ sống tiếp tục thế nào với lòng uất hận ấy? Tôi vẫn suy nghĩ về người bố sẽ sống làm sao với tội lỗi đoạ đày như vậy? Tôi suy nghĩ về người mẹ sẽ xử trí ra sao với lòng kinh tởm và suy nghĩ về cuộc đời không biết có cho họ cơ hội toàn vẹn gia đình không? Tôi cầu nguyện và cầu nguyện.

Người mẹ tâm sự trong đau xót, nước mắt ngắn dài : “Con vì cơm áo gạo tiền cứ phải đi làm, không có thời gian dành cho chồng và các con ở nhà. Con đâu có ngờ chuyện này xảy ra. Bố nó dạy nó mọi sự kể cả việc của phụ nữ cũng nói dối mẹ là không đều… con là người biết sau cùng, giờ tất cả đã tan nát. Con kinh tởm ông ấy, con không còn tôn trọng ông ấy, không biết con có tha thứ và sống lại như trước được không?!”

Điều tôi lo ngại là chính đứa bé này không biết nó có được chữa lành để tiếp tục sống, không biết nó có niềm tin vào cuộc sống để vươn lên, không biết nó có tha thứ tận đáy lòng được không ? Những vết thương tâm hồn của nó thật quá nặng nề, điều đến với cuộc đời bắt đầu con gái của nó thật quá tàn nhẫn.

Cuối cùng đứa bé cũng nói với tôi : Giờ con đã tha thứ cho bố con, con sẽ về tiếp tục đi học lại và tiếp tục cuộc sống. Cha cho con gửi con của con lại đây cho đến khi lớn con đón về.

Linh mục Việt kể chuyện'bé bầu' lớp 6 gây bão mạng
Linh mục Việt kể chuyện ‘bé bầu’ lớp 6 gây bão mạng

Tôi không thể thêm gì cho nó được nữa, tôi không thể nói thêm được gì vào tâm hồn trẻ thơ của nó. Vì đó là điều tuyệt vời khi tha thứ là mở ra đường sống cho người khác và cho bản thân, vì nó sẽ quyết bước đi trên đôi chân của nói, vì nó còn tình mẹ bao la cho đưa con trong bụng. Chỉ biết cầu nguyện cho nó được như ý nguyện và cho cuộc đời nó được bình an, sống khoẻ, sống hạnh phúc.

Tôi bảo người mẹ : chị phải thực sự là người thánh may ra chị mới có lòng tha thứ và giữ được gia đình chị toàn vẹn. Chị cũng thực sự phải là người không khéo để cư sử chan hoàn và chị cũng phải thật can đảm để đối diện với sự thật, kể cả sự thật bị phơi bày ra và người ta bắt chồng chị phái trả giá. Với lòng thánh thiện, khôn khéo và can đảm của người mẹ may ra giữ được chồng và các con, trở lại một gia đình toàn vẹn.

Vào một ngày đẹp trời, gia đình đến thăm trở lại đứa bé trong Nhà Tạm Lánh và quyết định xin cho đứa bé ra ngoài thăm người thân. Chính trong đêm đó đứa bé chuyển dạ và sinh non! Tôi nghe kể rằng, bà đứa con đỏ hỏn được đưa vào bệnh viện chăm sóc còn người bà mẹ trẻ thơ 13 tuổi cứ nằm mãi trên giườn mà khóc, không ai làm cho nó nín được. Thế rồi tất cả đều khóc, khóc cho số phận con gái, khóc vì tội lỗi của mình.

Người mẹ đau khổ một, đứa con gái đau khổ 10 và người bố sẽ đau khổ gấp 100 vì những điều gây ra cho chính đứa con này. Chẳng thể tự tha thứ cho bản thân, ai cũng tự trách bản thân đã không tốt với gia đình, không để ý, không chu toàn để rồi phải mang bao đau khổ.

Hỡi những người mẹ, con cái là gia sản, người mẹ bảo vệ con toàn vẹn nên dành thời gian cho con cái và nhạy cảm hơn với những vấn đề của con cái. Không yêu thương quá mức đến độ con cái hư vì được nuông chiều, không bỏ bê quá nhiều đến nỗi con cái không thấy được mẹ bên cạnh nhất là khi nó đang định vị cuộc đời nó và hãy yêu thương đủ để con cái vừa lớn lên, vừa bảo vệ được bản thân vừa luôn có mẹ yêu thương tuyệt vời trong đời.

Tôi lại tiếp tục cầu nguyện cho họ và cho biết bao người đang được cưu mang trong Mái Ấm Tạm Lánh, cầu ơn Trên phù hộ cho tất cả chúng ta được sống và sống dồi dào.

Lm Giuse Nguyễn Văn Tịch

Câu chuyện ấy khép lại nhưng dư âm còn vang mãi, như một tiếng chuông đánh động lương tâm con người hôm nay. Ở nơi tận cùng của tội lỗi và nỗi đau, ánh sáng tha thứ vẫn le lói – ánh sáng của một đứa trẻ mới 13 tuổi nhưng đã biết bao dung cho chính người làm tổn thương mình. Giữa dòng đời đầy những đổ vỡ và lầm lạc, Thiên Chúa vẫn âm thầm hiện diện nơi những tâm hồn biết yêu, biết tha thứ, và dám bắt đầu lại.

Ước mong rằng câu chuyện “Cái bầu của tuổi 13” không chỉ là nỗi xót xa để rồi quên lãng, nhưng trở thành lời cảnh tỉnh cho mỗi gia đình: hãy trở về với nhau, hãy lắng nghe con trẻ, hãy bảo vệ các em khỏi những bóng tối đang rình rập quanh ta. Và hơn hết, hãy để lòng thương xót của Chúa hàn gắn, biến những thương tích thành chứng từ của niềm tin, của tình yêu và sự sống.


Mời Cộng Đoàn Thảo luận bài viết này: TẠI ĐÂY

Tin mới cập nhật