

Trong những ngày qua, câu chuyện về khẩu phần ăn của Linh mục Antôn Đặng Hữu Nam một lần nữa trở thành tâm điểm chú ý của cộng đoàn Công giáo trong và ngoài Giáo phận Vinh. Từ những tố cáo bị “cắt khẩu phần, bỏ mặc khi đau yếu” cho đến loạt đối chất công khai giữa Cha Nam và Đức Cha Anphong Nguyễn Hữu Long, dư luận đã nhiều lần dậy sóng.
Và rồi, sáng 20/9/2025, Cha Nam bất ngờ công bố trên Facebook cá nhân một dòng trạng thái ngắn gọn: “TIN VUI” – tiền ăn hằng tháng của ngài được tăng thêm 100.000 đồng, nâng tổng số lên 1.100.000 đồng. Một thông tin tưởng chừng nhỏ bé, nhưng ngay lập tức thổi bùng thêm những tranh luận, bởi nó gắn liền với hàng loạt câu hỏi: phải chăng đây là kết quả của áp lực dư luận?

Liệu “tin vui” này chỉ là niềm vui riêng, hay còn là lời cảnh báo lớn về công bằng, minh bạch và tình huynh đệ trong Giáo hội?
Chúng ta hãy quay lại: Giữa tháng 8/2025, Lm Nguyễn Hữu Lễ công bố video trò chuyện với Lm Antôn Đặng Hữu Nam. Trong đó, Cha Nam khẳng định mình từng bị đối xử “còn thua con vật”: bị cắt khẩu phần ăn, không được đưa đi cấp cứu khi bệnh nặng, thậm chí phải tự nấu ăn vì lo sợ bị đầu độc. Những lời này gây chấn động cộng đoàn, khiến nhiều người thương cảm lẫn phẫn nộ.
Ngày 24/8, Đức Cha Anphong Nguyễn Hữu Long lên tiếng phản bác, cho rằng “không có chuyện bỏ đói hay bỏ mặc linh mục Đặng Hữu Nam”, và khẳng định những cáo buộc đó là “không đúng sự thật, thậm chí bịa đặt”. Tuy nhiên, phản bác ấy không xoa dịu dư luận, mà ngược lại càng khoét sâu sự chia rẽ.
Đầu tháng 9, Lm Nguyễn Hữu Lễ tiếp tục tung thêm đoạn trao đổi với Đức Cha Long, trong đó vị Giám mục nhận định dư luận đã bị dẫn dắt bởi “thông tin một chiều” và từ chối mọi đối chất công khai khác. Như vậy, chỉ trong vòng ba tuần, đã có ít nhất ba lần “lời qua tiếng lại” – một bên tố cáo, một bên phản bác. Mâu thuẫn nội bộ đã trở thành cuộc đối chất công khai trước công luận.
“TIN VUI” 1,1 triệu đồng
Giữa lúc tranh cãi chưa lắng xuống, sáng 20/9/2025, Lm Antôn Đặng Hữu Nam bất ngờ đăng trên Facebook cá nhân dòng chữ: “TIN VUI”. Ngài viết:
“7 giờ, ngày 20/9/2025, Sr Thịnh (nhà bếp) trao tiền ăn, với lời nhắn: ‘Vì vật giá tăng cao, Cha quản lý từ nay thêm vào tiền ăn 100.000 (một trăm ngàn đồng)’! Tiền ăn: 1.100.000 (một triệu một trăm ngàn đồng)/tháng! Tạ ơn Chúa! P/s: Xin đừng ai bắt nhà cháu phải gỡ TIN VUI này!”
Chỉ với vài dòng ngắn ngủi, Cha Nam báo tin rằng mức trợ cấp của mình tăng từ 1.000.000đ lên 1.100.000đ/tháng. Một con số nhỏ bé, nhưng đặt trong bối cảnh đối chất và căng thẳng trước đó, nó được nhiều người xem như hệ quả gián tiếp của áp lực dư luận.
Dư luận bùng nổ sau bài đăng
Ngay sau khi Cha Nam công bố “TIN VUI”, hàng trăm bình luận đã tràn ngập, với đủ mọi cung bậc cảm xúc.
Nhiều người thương cảm tính toán: “Sáng 9k, trưa 14k, tối 14k. 37k/1 ngày x 30 ngày = 1.110k. Cha phụ vào 10k vậy.” Một người khác thốt lên: “36.600đ/ngày thì ăn gì? Cả ngày cha ăn mới bằng tô bún sáng, thương cha quá.” Những phép tính cụ thể biến sự việc thành hình ảnh dễ thấy: một linh mục phải xoay xở từng nghìn đồng cho bữa ăn.
Có người so sánh thẳng: “Cha cậu con về hưu ở Nhà hưu Chí Hòa Giáo phận Sài Gòn mà còn được 2.500k/tháng… Giáo phận Vinh cho Cha 1.100k/tháng, còn thuốc uống và ăn trưa tối cha phải ăn mì gói, thương cha.” Sự đối chiếu này làm nổi bật tính bất bình đẳng giữa các giáo phận.
Nhiều bình luận bức xúc chuyển sang phẫn nộ: “Vậy một ngày chỉ đủ duy trì ăn một bữa! Không uống, không thuốc men, không quần áo! Mang danh tôn giáo yêu thương, làm vậy chi trời, thà rằng chẳng cấp luôn!” Người khác gay gắt hơn: “Đề nghị Tòa Giám mục Vinh, trực tiếp là Đức cha Long và cha quản lý, đừng nuôi chó kiểng, rượu tây, tiệc tùng nữa, mà lo cho cha hưu đi.” Đây không chỉ là thương xót, mà đã là lên án hệ thống.
Song song là những lời mỉa mai chua chát. Có người đùa: “Nửa gói mì Omachi mỗi ngày.” Một người khác châm biếm: “Thừa 2k mua tăm.” Lại có tiếng cười đen tối: “Được thêm 100k coi như thêm bốn bó rau.” Đặc biệt, một bình luận mỉa: “Một lần cha Thùy cho vịt ăn bằng lương chục năm của cha Nam.” Tiếng cười ở đây là sự phản kháng, khi nghịch lý bị đẩy đến mức khó tin.
Đáng chú ý, dư luận còn rẽ sang tranh luận thần học. Một người trích: “Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh, mà còn nhờ mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra.” Nhưng ngay lập tức bị phản bác: “Ăn để sống chứ không thể chỉ cầu nguyện để sống.”
Một người khác chỉnh: “Bạn đọc sai lời Chúa nhé. Phải là ‘không chỉ nhờ cơm bánh’ chứ không phải ‘không nhờ cơm bánh’.” Những trao đổi này cho thấy cộng đoàn không chỉ quan tâm chuyện tiền bạc, mà còn thao thức về sự thật và cách hiểu đức tin.
Giữa biển phẫn nộ và mỉa mai, vẫn có vài tiếng nói nhẹ nhàng: “Xin Chúa ở cùng Cha. Thương Cha quá.” Hay: “Chúc Cha mạnh khỏe, bình an trong tay Chúa.” Có người cố tìm điểm sáng: “Cũng mừng cho Cha! Họ đã nhớ đến phần ăn cho Cha mà không lãng quên như trước.” Những lời ấy là nốt trầm, nhắc rằng bên cạnh giận dữ, vẫn còn tình thương và lời cầu nguyện.
Tất cả các phản ứng – từ thương cảm, so sánh, phẫn nộ, mỉa mai đến tranh luận thần học – đều quy về một điều: con số 1,1 triệu đồng/tháng đã trở thành biểu tượng của sự khủng hoảng niềm tin, nơi phẩm giá linh mục và sự minh bạch của Giáo hội bị cộng đoàn đặt dưới dấu hỏi.

Từ một bữa cơm đến vấn đề mục vụ lớn
Câu chuyện 100.000 đồng tăng thêm, nhìn bề ngoài chỉ là một thay đổi nhỏ, nhưng lại gợi mở những vấn đề mục vụ rộng lớn. Trước hết là công bằng: một linh mục đã dâng hiến cả đời, nay về hưu lại chỉ nhận mức trợ cấp ít ỏi, khiến giáo dân “không tin vào mắt mình”. Đây là câu hỏi về phẩm giá và cách Giáo hội trân trọng công lao mục vụ.
Tiếp đến là minh bạch tài chính. Khi giáo dân thấy linh mục hưu chỉ có 1,1 triệu đồng mỗi tháng, trong khi lại chứng kiến những bữa tiệc linh đình, những chai rượu ngoại, những thú vui xa xỉ, họ có quyền đặt câu hỏi: tiền dâng cúng đã được phân bổ thế nào? Sự hoài nghi ấy là mầm mống gây mất niềm tin lâu dài.
Một điểm khác là tình huynh đệ linh mục. Việc một cha phải đưa chuyện tiền ăn lên mạng xã hội và gọi đó là “tin vui” đã cho thấy sự gãy đổ của hiệp thông. Nếu có sự liên đới thật sự, những chuyện nhỏ như thế phải được giải quyết trong ấm êm, chứ không cần đưa ra công luận để trở thành trò bàn tán.
Cuối cùng, vai trò của truyền thông không thể bỏ qua. Facebook, YouTube và các trang tin đã trở thành “tòa công luận”, nơi sự thật khó lòng che giấu. Chính truyền thông buộc Giáo hội phải đối diện với thực tế, dù muốn hay không.
“TIN VUI” hay lời cảnh báo?
Với Lm Antôn Đặng Hữu Nam, việc được thêm 100.000 đồng là một niềm vui nhỏ, và ngài đã tạ ơn Chúa. Nhưng với cộng đoàn, đây không chỉ là tin vui, mà là một lời cảnh báo lớn. Cảnh báo rằng sự công bằng mục vụ đang bị thử thách, rằng tính minh bạch tài chính chưa sáng tỏ, rằng tình huynh đệ linh mục đang có vết rạn, và rằng truyền thông ngày nay không cho phép bất cứ điều gì bị che đậy.
Câu hỏi cuối cùng vẫn còn bỏ ngỏ: đây là một thiện chí thật sự, hay chỉ là phản ứng muộn màng để xoa dịu dư luận? Và sâu xa hơn: làm sao để Giáo hội trở thành nơi mà một linh mục hưu không phải coi việc tăng thêm 100.000 đồng mỗi tháng là một “tin vui bất thường”?
Trong khi chờ đợi câu trả lời, cộng đoàn chỉ có thể tiếp tục cầu nguyện: cho Cha Nam, cho Đức Cha Long, và cho cả Giáo phận Vinh – để công bằng và bác ái luôn là kim chỉ nam, và để Giáo hội thực sự là mái nhà chung nuôi dưỡng mọi thành phần Dân Chúa trong yêu thương.
— —
XEM THÊM TIN LIÊN QUAN:
– Sự Thật câu chuyện của Giám mục Anphong Nguyễn Hữu Long và Linh mục Đặng Hữu Nam
– (P1) Giám mục Anphong Nguyễn Hữu Long lên tiếng về lời tố cáo của linh mục Antôn Đặng Hữu Nam
– (P1) Lm Antôn Đặng Hữu Nam phản biện Đức Cha Anphong Nguyễn Hữu Long
– (P2) Giám mục Anphong Nguyễn Hữu Long lên tiếng về lời tố cáo của linh mục Antôn Đặng Hữu Nam
– (P2) Lm Antôn Đặng Hữu Nam phản biện Đức Cha Anphong Nguyễn Hữu Long
– (P3) Giám mục Anphong Nguyễn Hữu Long lên tiếng về lời tố cáo của linh mục Antôn Đặng Hữu Nam
– (P3) Lm Antôn Đặng Hữu Nam phản biện Đức Cha Anphong Nguyễn Hữu Long
– Lá thư của một giáo dân gửi Lm Antôn Đặng Hữu Nam gây chấn động
– Bức thư của một giáo dân gửi Đức cha Anphong Nguyễn Hữu Long gây chấn động
Mời Cộng Đoàn Thảo luận bài viết này: TẠI ĐÂY