

Một người từng có ý định giết Đức Giáo Hoàng, ghét Giáo hội, xúc phạm ảnh tượng Chúa bằng cách ném vào thùng rác bất ngờ trở lại sau khi được diện kiến Đức Mẹ hiện ra. Chuyện gì đã xảy ra? Câu chuyện kỳ diệu khiến nhiều người bừng tỉnh về lòng thương xót và tha thứ…

Bruno Cornacchiola (1913-2001), một người Ý xuất thân từ gia đình khiêm tốn, từng mang trong lòng mối hận thù sâu sắc với Giáo hội Công giáo và Đức Giáo hoàng. Ảnh hưởng từ một người bạn Tin Lành người Đức, ông xem Giáo hội là nguồn gốc của mọi sự dữ trên thế giới.
Với ý định hủy diệt Giáo hội, ông vứt bỏ các ảnh tượng và thánh giá trong nhà, đồng thời cấm các con học giáo lý. Tuy nhiên, vào tháng 4 năm 1947, tại Ba Dòng Suối ở Rôma, một cuộc gặp gỡ định mệnh với Đức Mẹ Maria đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời ông.
Chúng ta đang ở vào tháng 4 năm 1947, gần tu viện Dòng Tráp, còn có tên là Tu viện Ba Dòng Suối ở Rôma, không xa đền thánh Thánh Phaolô, nơi Thánh Phaolô tử đạo dưới thời hoàng đế Neron.
Trong một cuộc đi dạo, khi để ba đứa con đi chơi banh ở xa xa, ông ngồi viết một bài gay gắt chống Đức Mẹ. Lo lắng không thấy con quay về, ông đi tìm và thấy chúng ở trước cửa hang đá, tay chắp lại, mặt xanh và ở trong trạng thái ngây ngất: “Bà Xinh Đẹp… Bà Xinh đẹp”, chúng lần lượt kêu lên, mắt dính chặt vào hang đá.

Mới đầu ông Bruno bực mình, rồi ông bị giao động, ông vào hang đá và ông cũng kêu lên: “Bà Xinh Đẹp, Bà Xinh Đẹp”. Trước mặt ông là hình bóng một phụ nữ trẻ trong hào quang ánh sáng vàng chói:
“Tôi bất ngờ thấy hai bàn tay trắng tuyền đang cử động về hướng tôi và tôi cảm thấy như bàn tay đó vuốt nhẹ mặt tôi. Tôi có cảm tưởng như bị tước một cái gì đó ở mắt. Trong thoáng chốc, tôi cảm thấy đau và tôi ở trong bóng tối sâu đặc (…) Nhưng bóng tối tan dần, để lọt một ánh sáng nhẹ lướt qua và lớn dần cho đến khi bao phủ cả hang đá (…) Lúc đó tôi không còn thấy lỗ hổng, cũng không thấy trong hang có gì nhưng chỉ thấy một niềm vui phi thường”.
Kinh ngạc, ông Bruno ngây ngất quỳ xuống. Khi đó Đức Mẹ bắt đầu nói trực tiếp với ông, hay đúng hơn là nhẹ nhàng xin ông:
“Con bách hại Ta, con ngừng ngay bây giờ! Con hãy quay về nhà thờ […] Nơi giáo dân cầu nguyện và lần chuỗi hàng ngày cho sự trở lại của những người có tội, những người không tin, và cho sự hợp nhất của Giáo hội”.
Ông Bruno hụt thở, ông hướng theo tay trái Đức Mẹ chỉ một cái gì dưới đất, như “tấm khăn đen với cây thập giá bị vỡ”, mà sau này ông mới nhận ra đó là sách Khải Huyền.
Đức Mẹ xin ông thận trọng: “Khoa học sẽ không phủ nhận Chúa!”, Mẹ báo cho ông biết trước, Mẹ nói với ông một tin nhắn đặc biệt, nhờ ông đưa tin này đến tận tay “Đức Thánh Cha, vị chủ chăn tối thượng của đạo công giáo”.
Đức Mẹ cũng nói cho ông nghe những điềm báo trước về Giáo hội, về đức tin, rằng “con người không còn tin nữa… bao nhiêu là chuyện đã xảy đến ngày hôm nay… và còn nhiều chuyện khác sẽ xảy đến nữa…”, rằng “trong số những người sẽ nghe ông kể thị kiến này, có người sẽ không tin”, nhưng ông không bao giờ vì thế mà nản.
Vào cuối buổi gặp, Đức Mẹ cho ông biết:
“Ta là Đấng ở trong Ngôi Ba Thiên Chúa. Ta là Trinh Nữ của Mạc Khải. Trước khi đi, Ta nói với con như sau: Mạc Khải là Lời Chúa, Mạc Khải nói về Ta. Đó là vì sao Ta có tên: Trinh Nữ của Mạc Khải”. Cũng ngày hôm đó, ông Bruno Cornacchiola khắc trên đá: “Trong hang đá này, Đức Mẹ đã hiện ra với tôi. Mẹ yêu thương mời gọi tôi vào Giáo hội công giáo, tông truyền và La Mã…”.
Từ đó cuộc trở lại của ông Bruno Cornacchiola không kìm lại được. Giữa bao thăng trầm, ông đến Rôma xin Đức Piô XII tha tội vì đã muốn giết ngài:
“Trọng kính Đức Thánh Cha, đây là quyển Thánh Kinh tin lành mà với quyển Thánh Kinh này con đã giết rất nhiều tâm hồn (…) Và đây là dao găm, với hàng chữ “Giáo hoàng phải chết” mà con muốn dùng để giết cha! Con đến xin cha tha tội”.
Nghe thế, ngài trả lời:
“Con giết cha, con chỉ làm cho Giáo hội có thêm một vị tử đạo, cho Chúa Kitô thêm một chiến thắng của tình yêu; con của cha, tha thứ tốt nhất là ăn năn…”. Ba mươi năm sau, (năm 1978), ông gặp Đức Gioan-Phaolô II, ngài nói với ông: “Con đã thấy Mẹ Thiên Chúa, vậy con phải thành thánh!”.
Ngày 23 tháng 2 năm 1982, Đức Mẹ lại hiện ra với ông Bruno để xin ông xây một “nhà thánh” cho Mẹ, để những người “đói khát, lạc đường tìm ở đó tình thương, an ủi, sự thông hiểu: ý nghĩa thật của đời sống”.
Mẹ nói thêm:
“Tại đây, nơi hang đá này, nơi Mẹ đã hiện ra nhiều lần, đây sẽ là đền thánh ăn năn, như thử đây là lò luyện tội ở trần gian. Sẽ có một cánh cửa có tên là cửa Hòa bình. Tất cả đều phải đi qua cánh cửa này”.
Các lần Đức Mẹ hiện ra ở “Ba Dòng Suối” được Vatican nghiên cứu tỉ mỉ, đặc biệt là Đức Piô XII người đã tiếp kiến riêng ông Bruno Cornacchiola nhiều lần, sau khi ông đến xin ngài tha thứ, ngài muốn đích thân ban phép lành bức tượng sẽ đặt trong hang đá.
Theo nhiều nguồn tin khác nhau, có tất cả 28 lần Đức Mẹ hiện ra với một cô gái trẻ ở hang đá này, cô là người có nhiều ân sủng đặc biệt. Đức Mẹ Maria cũng đã cho cô biết: “Trong mười năm nữa, cũng ở hang đá này Mẹ sẽ hiện ra với một người không tin, một kẻ thù của Giáo hội và của Giáo hoàng”.
Từ đó ông Bruno Cornacchiola là người nhiệt thành tôn kính Đức Mẹ, ông đã thành lập một hiệp hội tôn giáo. Đi đâu ông cũng kể các sự việc đã xảy ra cho ông.
“Đối với tôi, Đức Trinh Nữ Maria là người dạy bảo vô địch, không những Mẹ dạy cho tôi có một văn hóa giáo lý vững chắc, mà còn giúp tôi trở nên chứng nhân cho Mẹ. Ai tìm thấy được Mẹ Maria, người đó sẽ tìm thấy Chúa Giêsu: Đấng là Đường, là Chân lý, là Sự thật. Ông tìm lại được đời sống và ân sủng trong Giáo hội Cứu Chuộc, trong Nhiệm thể Chúa Kitô và cũng tìm lại được Mẹ Giáo hội”.
Câu chuyện của Bruno Cornacchiola là minh chứng sống động cho sức mạnh của đức tin và tình yêu của Đức Mẹ, dẫn dắt một tâm hồn lầm lạc trở về với Giáo hội và ơn cứu độ.