Không thể ngờ 1 Đạo sĩ thờ Satan được phong Chân phước

Một Đạo Sĩ Thờ Satan Được Phong Chân Phước
CGvST | 18/07/2025

Trong lịch sử Giáo hội Công giáo, có những câu chuyện hoán cải khiến lòng người không khỏi bàng hoàng và thán phục trước quyền năng của Thiên Chúa. Chân Phước Bartolo Longo, từ một đạo sĩ thờ Satan, đã trở thành “Tông Đồ Kinh Mân Côi” – một chứng nhân sống động cho lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa và sự chuyển cầu đầy quyền năng của Đức Mẹ Maria.

Hành trình từ bóng tối đến ánh sáng của ông là minh chứng rằng không có tội lỗi nào quá lớn để ngăn cản ơn thánh của Chúa chạm đến tâm hồn con người.

Không thể ngờ 1 Đạo sĩ thờ Satan được phong Chân phước
Không thể ngờ 1 Đạo sĩ thờ Satan được phong Chân phước

Một Tuổi Trẻ Lạc Lối Trong Bóng Tối

Bartolo Longo sinh ngày 10 tháng 2 năm 1841 tại Latiano, một thị trấn nhỏ thuộc miền nam nước Ý, trong một gia đình Công giáo giàu có và đạo đức. Từ nhỏ, cậu bé Bartolo đã được nuôi dưỡng trong đức tin, nhưng khi bước vào tuổi thanh xuân, cuộc đời ông rẽ sang một hướng hoàn toàn khác.

Trong thời gian theo học luật tại Đại học Naples, Longo bị cuốn vào những tư tưởng duy tâm và chủ nghĩa thế tục đang lan tràn trong xã hội Ý thế kỷ 19. Những tư tưởng này không chỉ khiến ông xa rời đức tin Công giáo mà còn đẩy ông vào con đường nguy hiểm hơn: huyền bí và thờ Satan.

Tại Naples, Longo tham gia các buổi lễ huyền bí, bị lôi kéo bởi những nghi thức ma quái và tà thuật. Ông trở thành một đạo sĩ Satan, thậm chí đảm nhận vai trò “thầy cả” trong các nghi lễ đen tối. Trong thời gian này, Longo công khai chống lại Giáo hội Công giáo, chế giễu đức tin mà ông từng được nuôi dưỡng.

Tâm hồn ông rơi vào hỗn loạn, bị giằng xé bởi những ám ảnh và trống rỗng. Ông từng chia sẻ rằng trong những năm tháng ấy, ông sống trong “một cơn ác mộng kéo dài,” cảm giác như bị giam cầm trong chính tâm trí mình. Nhiều lần, ý nghĩ tự tử xuất hiện, nhưng chính trong bóng tối sâu thẳm ấy, ánh sáng của Thiên Chúa bắt đầu len lỏi.

Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh

Sự hoán cải của Bartolo Longo không diễn ra trong một khoảnh khắc, mà là một hành trình đầy gian nan. Một người bạn thân, giáo sư Vincenzo Pepe, nhận ra sự trống rỗng và đau khổ trong tâm hồn Longo.

Với lòng thương mến, ông khuyên Longo tìm đến cha Alberto Radente, một linh mục dòng Đaminh nổi tiếng về lòng nhiệt thành và sự khôn ngoan. Cha Radente, với sự kiên nhẫn và tình yêu của một người cha thiêng liêng, đã dẫn dắt Longo từng bước trở lại với đức tin.

Cha Radente giới thiệu Longo với kinh Mân Côi – một lời cầu nguyện đơn sơ nhưng đầy sức mạnh. Ban đầu, Longo còn ngần ngại, nhưng khi bắt đầu lần chuỗi, ông cảm nhận được một sự bình an kỳ diệu len lỏi vào tâm hồn.

Kinh Mân Côi, với những mầu nhiệm suy niệm về cuộc đời Chúa Giêsu và Đức Mẹ Maria, trở thành ánh sáng soi đường cho ông. Chính qua lời cầu nguyện này, Longo nhận ra rằng Thiên Chúa không bao giờ bỏ rơi con cái Ngài, dù họ có lạc lối đến đâu.

Năm 1871, Longo quyết định gia nhập Dòng Ba Đaminh, lấy tên “Anh Rosario” – một cái tên thể hiện lòng sùng kính đặc biệt của ông đối với kinh Mân Côi.

Trong một khoảnh khắc nghi ngờ về ơn cứu độ của mình, Longo nghe một tiếng nói từ sâu thẳm tâm hồn: “Nếu con truyền bá kinh Mân Côi, con sẽ được cứu độ.” Lời mời gọi này trở thành ngọn lửa thiêu đốt trái tim ông, thúc đẩy ông dấn thân cho sứ mạng mới: cổ võ lòng sùng kính Đức Mẹ Mân Côi và đưa những tâm hồn lạc lối trở về với Chúa.

Không thể ngờ 1 Đạo sĩ thờ Satan được phong Chân phước
Không thể ngờ 1 Đạo sĩ thờ Satan được phong Chân phước

Hành Trình Xây Dựng Đền Thánh Pompei

Năm 1872, Bartolo Longo đến Pompei, một thị trấn nghèo khó gần Naples, nơi đức tin Công giáo gần như đã lụi tàn. Pompei khi ấy là vùng đất hoang tàn, bị tàn phá bởi nghèo đói và sự thờ ơ tôn giáo.

Với lòng nhiệt thành, Longo bắt đầu sứ mạng của mình bằng cách quy tụ những người dân địa phương, dạy họ cầu nguyện kinh Mân Côi và chia sẻ về tình yêu của Đức Mẹ. Ông tin rằng chính Đức Mẹ sẽ mang lại sự đổi mới cho vùng đất này.

Năm 1875, cha Radente tặng Longo một bức tranh cũ kỹ vẽ Đức Mẹ Mân Côi. Bức tranh, dù sờn rách và không có giá trị nghệ thuật cao, lại mang một ý nghĩa thiêng liêng đặc biệt.

Trong tranh, Đức Maria ngồi trên ngai, bế Chúa Hài Đồng, trao tràng chuỗi cho thánh Đaminh và thánh Catarina Siena. Longo mang bức tranh này đến Pompei và đặt trong một nhà nguyện nhỏ bé mà ông xây dựng.

Chỉ vài tháng sau, những phép lạ bắt đầu xảy ra. Nhiều người được chữa lành bệnh tật, những tâm hồn khô cằn được hoán cải, và Pompei dần trở thành điểm đến của những trái tim khao khát ơn thánh.

Từ một nhà nguyện nhỏ, Longo bắt đầu mơ ước xây dựng một đền thánh lớn lao để tôn vinh Đức Mẹ Mân Côi. Với sự giúp đỡ của nữ bá tước Marianna de Fusco, người sau này trở thành vợ ông, Longo bắt tay vào việc quyên góp và xây dựng.

Năm 1883, đền thánh Đức Mẹ Mân Côi tại Pompei được khánh thành, trở thành trung tâm hành hương nổi tiếng thế giới. Bức tranh Đức Mẹ, được tu bổ vào năm 1965 và được Đức Giáo Hoàng Phaolô VI đặt vương miện, vẫn là tâm điểm của lòng sùng kính tại đây.

Sứ Mạng Của Lòng Thương Xót

Bartolo Longo không chỉ dừng lại ở việc xây dựng đền thánh. Ông dành cả cuộc đời để phục vụ người nghèo, giáo dục thanh thiếu niên và chăm sóc những người bị bỏ rơi.

Ông thành lập các trường học, trại trẻ mồ côi và các tổ chức từ thiện để giúp đỡ những người khó khăn nhất trong xã hội. Cùng với vợ, ông biến Pompei từ một vùng đất hoang tàn thành một cộng đồng đức tin sống động, nơi mọi người tìm thấy hy vọng và tình yêu.

Longo cũng viết nhiều sách và bài viết để cổ võ kinh Mân Côi, nhấn mạnh rằng lời cầu nguyện này không chỉ là một nghi thức, mà là con đường dẫn đến sự kết hợp sâu xa với Chúa Giêsu qua trái tim Đức Mẹ.

Ông thường nói: “Kinh Mân Côi là sợi dây liên kết chúng ta với Thiên Chúa, là vũ khí chống lại sự dữ, và là nguồn mạch của ơn thánh.” Những lời này đã truyền cảm hứng cho hàng triệu người trên khắp thế giới.

Năm 1894, với lòng khiêm nhường, Longo dâng đền thánh Pompei cho Tòa Thánh Vatican, như một món quà của đức tin dành cho Giáo hội.

Ông tiếp tục sống một cuộc đời giản dị, cầu nguyện và phục vụ cho đến khi qua đời vào ngày 5 tháng 10 năm 1926 tại Pompei. Lời cuối cùng của ông là một khát khao cháy bỏng: được chiêm ngưỡng Đức Mẹ Maria, Đấng đã cứu ông khỏi bóng tối và dẫn ông đến với Chúa.

Di Sản Vẫn Sống Mãi

Năm 1980, Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II phong chân phước cho Bartolo Longo, gọi ông là “Người Đàn Ông của Đức Mẹ” và “Tông Đồ Kinh Mân Côi.” Cuộc đời ông là một bài ca ngợi khen lòng thương xót của Thiên Chúa, Đấng có thể biến đổi một tâm hồn lạc lối thành ngọn lửa sáng chói của đức tin. Đền thánh Đức Mẹ Mân Côi tại Pompei ngày nay vẫn là điểm đến của hàng triệu tín hữu, nơi họ tìm thấy sự an ủi, chữa lành và hy vọng.

Câu chuyện của Chân Phước Bartolo Longo là lời nhắc nhở rằng không có ai là quá xa cách để được Thiên Chúa chạm đến. Dù bạn đang ở trong bóng tối của tội lỗi hay tuyệt vọng, kinh Mân Côi và lòng sùng kính Đức Mẹ có thể dẫn bạn đến với ánh sáng của Chúa Kitô. Hãy cầm lấy tràng chuỗi, cầu nguyện với lòng tin tưởng, và để Đức Mẹ dẫn dắt bạn, như cách Mẹ đã dẫn dắt Bartolo Longo từ một đạo sĩ thờ Satan trở thành vị thánh của lòng thương xót và đức tin.

Hành trình của Longo là một lời mời gọi cho mỗi người chúng ta: hãy tin vào sức mạnh của ơn thánh, hãy phó thác cho Đức Mẹ, và hãy để Thiên Chúa viết lại câu chuyện cuộc đời bạn. Trong trái tim của Đức Mẹ Mân Côi, không có tâm hồn nào là không thể được cứu độ.


Mời Cộng Đoàn Thảo luận bài viết này: TẠI ĐÂY

Tin mới cập nhật