
Tôi tên là Giuse Nguyễn Văn Tịch, một vị Linh mục thuộc Gx Tây Hải, Giáo phận Xuân Lộc(1) sống hết mình cho sứ vụ mà Chúa đã giao phó. Từ lâu tôi đã nghe đến việc trừ ma quỷ(2) của một số cha thánh thiện, và chỉ những ai được phép của Đức Cha giáo phận mới làm chuyện này.

Tôi cũng nghe nói đến việc này sẽ mất nhiều thời gian cũng như chịu nhiều thử thách của cả cha và người được trừ khỏi quỷ, nhất là việc ma quỷ sẽ quấy rối, nói điều xấu của người trừ nó.
Tôi nghĩ mình không thể vì không đủ thánh thiện và cũng không đủ bản lãnh, nên tôi nói với mọi người nếu gặp ma quỷ là tôi chạy, tôi không trừ được.
Câu chuyện xảy đến cho tôi lại rất khác và làm cho tôi phải suy nghĩ nhiều. Đó là một trải nghiệm vừa hấp dẫn với quyền năng Chúa nhưng cũng toả ra bầu khí sợ hãi linh thiêng giữa cuộc sống chúng ta. Chúa cho tôi trải nghiệm việc này, xin chia sẻ cảm nghiệm của việc hồn nhập và trừ quỷ, đồng thời qua đó nói lên quyền năng Chúa ban cho loài người đặc biệt là các linh mục.
Sự việc xảy ra
20g50 ngày thứ ba ngày 23/7/2012, tôi mới lên giường chuẩn bị nghỉ đêm như mọi lần, tôi nhận được điện thoại lạ của một người xin tôi đi xức dầu cho người thân của họ đang hấp hối.
Người thân của họ cũng là một phạm nhân đang thụ án, việc gặp gỡ như thế là khó khăn. Nhưng lạ thay việc xức dầu này lại được cán bộ trại giam yêu cầu.
Công an còn yêu cầu đưa vợ, con cái lên nhìn mặt lần cuối, và đặc biệt xin cha nào đó lên cứu anh ta, chỉ có cha mới cứu được.
Vì nghĩ đến phạm nhân là những người đang trong vòng lao lý, có thể bệnh nhân bị siđa giai đoạn cuối, cơ hội của họ rất ít, mà công an lại bảo mời cha, mời vợ con lên gặp lần cuối và phải có mặt trước 12g00 đêm.
Tôi chỉ nghĩ đến cơ hội cho người này gặp được Chúa và chính Chúa cứu họ để cuộc đời của họ được biến đổi, thay vì phải chết đời đời, bây giờ được Chúa cho sống đời đời. Với suy nghĩ ấy, tôi nhận lời.
Tôi hỏi: “Người thân của họ đang ở đâu?”
Họ bảo: “Ở tận Tánh Linh.”
Chúa ơi nơi đó cách giáo xứ Tây Hải, Hố Nai 150 km đường bộ, khó đi, đi trong đêm. Nhưng tôi muốn đến với họ, ban cho phạm nhân đó các ơn lành của Chúa qua bí tích Hoà Giải, Xức Dầu và Mình Thánh Chúa.

Họ bảo họ thuê xe 7 chỗ, tôi xin họ thêm một chỗ nữa cho thêm một ông ban hành giáo đi với tôi và gia đình họ.
Hơn 9g00 đêm chiếc xe 7 chỗ chở vợ, 2 con, mẹ và anh của họ cùng đi với tôi và ông phó ngoại ban hành giáo. Chiếc xe bật đèn ưu tiên lao vun vút trong đêm.
Hành trang của tôi chỉ có Mình Thánh Chúa cho bệnh nhân thêm sức mạnh của Chúa, hộp đựng dụng cụ xức dầu, chuỗi hạt Mân Côi.
Lên xe với mọi người. Thăm hỏi những người hiện diên, lúc đó tôi mới biết gia đình của bệnh nhân ở giáo xứ Hà Nội, Hố Nai, nơi tôi đã làm cha phó 4 năm nên họ biết tôi và xin tôi đồng hành.
Còn đương sự là một phạm nhân, anh tên là Tín đang thụ án thì bị bệnh và không biết sống chết ra sao. Anh đã có vợ và 2 con, nhưng cuộc sống của anh không chuẩn và bị vướng vào lao lý.
Tôi bảo mọi người chúng ta cùng lần chuỗi Mân Côi cầu ơn bình an cho bệnh nhân và cho chúng ta. Tất cả lần chuỗi suốt sáng. Lần chuỗi xong tôi và mọi người ngủ lấy sức cho cuộc hành trình dài trong đêm tối.
Đang ngủ tôi giật mình dậy, nhìn phía trước là các anh cảnh sát chặn xe lại vì chạy quá tốc độ. Anh tài xế xin tôi xuống nói với họ.
Tôi bảo được rồi và xuống bảo rằng : “Tôi là một linh mục, chúng tôi đang có một bệnh nhân cần giúp đỡ nên đi nhanh là vậy, xin lỗi anh em!”
Anh cảnh sát cũng rất cảm thông, vui, cười và chúc tôi đi bình an! Nghĩa cử đẹp!
Trên đường đi thấy anh công an đang phụ trách trông coi anh Tín gọi điện thoại nhiều lần cho chị vợ anh Tín là “Đi mau lên, phải lên trước 12g00 đêm nếu không anh sẽ chết! Bảo tài xế đạp ga mau mau”.
Tôi không hiểu sao lại có cán bộ công an quan tâm và thúc giục chúng tôi đi mau và phải lên trước 0g00 như thế. Chiếc xe có đà và có lý do chính đáng chạy nhanh hơn trong đêm đen.
Gần 12g00 đêm chúng tôi cũng đến Tánh Linh và đi vào bệnh viện Tánh Linh, nơi phạm nhân được đưa đến điều trị. Đây là chính sách nhân đạo của nhà nước khi có các bệnh nhân đau bệnh nặng không chữa trong trại giam được thì đưa họ ra các bệnh viện chữa.
Tôi đã hiểu hơn vì tôi cũng hay đi bệnh viện gặp các bệnh nhân kiểu này cũng khá nhiều, các cán bộ thường cho chúng tôi vào giúp các bệnh nhân về cả cuộc sống và tâm linh.
Cán bộ mặc thường phục của công an ra đón chúng tôi tại cổng bệnh viện, vui vẻ mau mắn dẫn chúng tôi vào nơi phạm nhân nằm. Tôi chưa thấy cán bộ trại giam nào tốt như anh cán bộ này.
Vào phòng bệnh, tôi thấy một anh thanh niên mập, chân tay lạnh ngắt, bất động, hơi thở nặng nề với bình oxy, xem chừng rất nguy kịch, bệnh nhân đang hấp hối?‼
Tôi nói với bệnh nhân vài điều để chuẩn bị tâm hồn, ban ơn toàn xá mà Toà thánh uỷ cho và xức dầu bệnh nhân, trao Mình Thánh Chúa cho bệnh nhân với tất cả lòng tín thác.
Xức dầu xong, bệnh nhân vẫn nằm bất động lại còn có dấu hiệu xấu đi, mắt muốn đứng lại. Vợ anh vào chào, anh không nhận ra, không có phản ứng gì.
Đến 2 đứa con trai 1 đứa 5 và đứa 2 tuổi vào anh cũng không biết chúng là con của mình. Còn chúng không biết vì sao nhìn thấy bố lại sợ, không dám lại gần cứ giữ chặt lấy mẹ, mặt lấm lét.
Mẹ bệnh nhân vào và khóc thút thít, anh cũng chẳng có chút động tĩnh chi. Tôi nghĩ chắc không còn bao lâu nữa rồi.
– Một phạm nhân khác vào bảo với tôi: “Thưa cha anh Tín này bị anh Phêrô Bùi Văn Sơn nhập vào và nói nếu sau 12g00 đêm mà cha không lên kịp bệnh nhân sẽ chết.”
Anh ta nói xin cha đọc kinh cầu nguyện và đặc biệt phải lấy dây lưng của cha đánh vào bệnh nhân này, anh Sơn sẽ ra khỏi người đó?!?
Anh giải thích thêm: anh Phêrô Bùi Văn Sơn là một người lính thời Cộng Hoà, bị bắt và bị chết oan trong trại, anh nhập vào anh Tín và bảo chỉ có Cha mới đưa anh Sơn này ra thôi.
Câu chuyện đó lâu rồi, nhưng bây giờ mới có anh Tín hợp với anh Sơn và làm như thế.
Thấy tôi còn nghi ngờ và lưỡng lự, anh ta mới bảo cha không tin để con gọi và hỏi.
– Anh ta bắt đầu hỏi: “Tên anh là gì?”
– “Phêrô Bùi Văn Sơn” (không phải là Tín, tên thật của anh) – anh ta đáp.
Một giọng nói nhỏ từ trong cổ họng của anh ta thoát ra, khác hẳn giọng nói bình thường, môi chỉ mấp máy, nhưng tiếng nói rất trầm, giống như giọng của người cõi âm trong các phim kinh dị. Tôi nghe thấy rợn rợn người.
– “Anh thấy thế nào?”
– “Đang chết đến chân rồi!” anh ta đáp. Tôi sờ vào chân, chân đã lạnh ngắt, không một tí máu nào, bất động, cảm giác mất hoàn toàn.
– “Bây giờ phải làm sao mới ra?”
– “Bây giờ phải đọc kinh, lấy dây lưng của cha đánh lên người thì mới ra được, nếu không sẽ chết” Anh ta đáp vẫn với giọng từ trong dạ dày thoát ra.
Tôi chỉ nghĩ mình đi thăm hỏi bệnh nhân, ban các ơn thánh cho bệnh nhân mà linh mục vẫn thường làm. Nhưng không, tôi đang đối diện với vấn đề quỷ nhập, hồn nhập, đối diện thực sự với ma quỷ rồi. Lần đầu tiên trong đời linh mục, nghĩ đến đó tôi thấy lạnh cả người!
Tôi cầu nguyện lấy thêm niềm tin và bảo anh ta: “Con hãy đặt niềm tin vào Chúa, con kêu cầu danh Ba Ngôi Thiên Chúa đến cứu chữa con, xin Chúa làm chủ bản thân con. Con kêu cầu Chúa Giêsu đến giải thoát con, con cũng kêu cầu Đức Mẹ và thánh Giuse đến giúp con. Chỉ cần tin thôi con‼” Sau mỗi câu của tôi, anh ta đều chớp mắt nhẹ, tôi biết anh ta đã nghe, hiểu và cộng tác.
Lúc này thực sự tôi không biết phải làm như thế nào, không thể lấy dây các phép đánh lên người anh ta được. Tôi chỉ biết chắp tay cầu nguyện: xin ơn soi sáng cho mình biết cách thức làm việc và xin ơn đức tin cho bản thân mình.
Phép lạ xảy đến
Khoảng 3 phút chắp tay nhắm mắt nguyện cầu, tôi nhận được ơn soi sáng và mạnh mẽ lạ thường, không một chút sợ hãi hay nghi ngờ về quyền năng của Chúa cho một linh mục nhỏ nhoi như tôi.
Tôi lấy dây các phép đặt dài lên người bệnh nhân từ cổ đến bụng, đè mạnh 2 tay lên dây các phép, lên bệnh nhân và kêu xin với tất cả lòng tín thác như thể khi phó linh hồn:
• Lạy Chúa Giêsu, xin hãy đến cứu giúp người này!
• Lạy Chúa Giêsu, xin hãy thương đến người này!
• Lạy Chúa Giêsu xin hãy đến giải thoát người này khỏi sự dữ!
Thật lạ lùng, bệnh nhân thở mạnh ra như người thở phào ra khi giải quyết được một vấn đề gì đó, như một người bị mắc nghẹn trong họng làm cho bật ra ngoài, mắt anh trợn lên rồi liếc qua liếc lại, chân cục cựa. Anh đã được ơn giải thoát, ma quỷ đã xuất khỏi anh. Anh ta đã tỉnh lại thật.
Tôi hỏi anh :
– Con tên là gì?
– Con tên là Tín (tên thật)!
– Có vợ và con của con lên thăm con đó
– Con không biết.
– Con co chân lên. Anh ta co một chân sau đó là hai chân lên.
– Con ngồi dậy. Anh ta ngồi bật dậy như một người bình thường.
Rồi anh ta cứ hôn thánh giá ở chuỗi hạt tôi đeo tặng anh ta, cử chỉ đức tin của một anh thanh niên mà tôi chưa thấy ai hôn kính như thế.
Anh ta bình phục hoàn toàn về mọi phương diện, không còn dấu hiệu của bệnh tật, hoang tưởng, mất trí hay đa nhân cách nữa.
Tôi rởn cả da gà. Một phép lạ đã xảy ra nơi một linh mục đã tín thác và làm theo ý Chúa, quả thật tôi chỉ muốn quỳ xuống tạ ơn Chúa. Toàn thân tôi thấy bủn rủn, niềm vui tràn ngập.
Chính Chúa Giêsu đã làm một việc cả thể lớn lao qua con người linh mục mong manh của tôi. Ngay sau đó công an, bác sĩ, phạm nhân người nhà ùa vào với bệnh nhân. Vợ con vào nói chuyện mừng vui khôn tả.
Mọi người đều nói không tin cũng phải tin: Chúa đã được tôn vinh và quyền năng giải thoát con người đau khổ giữa nơi bệnh viện của một xã hội vẫn cho là vô thần và dưới sự chứng kiến của khoa học của cán bộ công an.
Sau đó vị bác sĩ trước đây nói chuyện, giờ ra ngoài gặp lại tôi xác nhận: “Thực sự đây là việc tâm linh, nằm ngoài lãnh vực của chúng con. Còn về y khoa, chúng con chỉ làm đến đó. Còn nói về yếu tố giả vờ thì không phải vì mắt của bệnh nhân này đứng mãi như vậy mấy tiếng đồ hồ rồi mà không nhắm lại. Nhưng rõ ràng có một chuyện gì thật lạ nơi người này”. – một xác nhận chí lý cho thấy nhiểu điều vẫn rất siêu nhiên mà khoa học không giải quyết được.
Các anh em Công an còn tin mạnh hơn nữa, họ cám ơn tôi và đã bảo nhau làm những việc linh thánh cầu nguyện, xin lỗi người tên “Sơn” đã bị chết oan uổng.
Sau khi ở lại khoảng 20 phút, chúng tôi ra về. Về đến dòng Mến Thánh Giá Xuân Lộc vừa kịp lúc dâng lễ 4g45 sáng, tôi bảo xe dừng lại tôi vào dâng lễ tạ ơn Chúa.

Chuyến đi suốt đêm, mệt nhưng kết quả quá lớn lao. Một phép lạ đã xảy ra (tôi tin như thế). Có bác sĩ, công an, phạm nhân, người nhà… chứng kiến và xác nhận. Một niềm vui rất lớn tràn ngập tâm hồn tôi. Tôi đã quỳ gối trước Thánh Thể tạ ơn Chúa.
Qua việc này tôi thực sự cảm nhận sự linh thánh, về việc thu lượm và chôn cất thai nhi và nhiều điều bí ẩn lẫn lộn trong cuộc sống làm cho tôi suy nghĩ rất nhiều.
Mấy ngày sau, tôi nghe gia đình anh Tín nói lại: sau khi tôi về mấy anh cán bộ ra nơi được cho là chỗ anh “Sơn” đã chết và chôn năm xưa thắp nhang với lời nguyện “Chú Sơn ơi, chúng con không biết việc đã xảy ra cho chú thế nào, nhưng xin chú bỏ qua cho chúng con”.
Sáng hôm sau lại thêm 3 chiếc xe bít bùng của họ tiếp tục đến chỗ đó thắp nhang và khấn nguyện thêm lần nữa. Còn anh Tín sau đó trở về trại giam tiếp tục thụ án, giờ vẫn chưa hoàn tất, nhưng anh đã bình thường trở lại, không còn bị nhập nữa.
Thế giới chúng ta đầy những bí ẩn: tội lỗi và thánh thiện đan xen lẫn nhau, khống chế của ma quỷ và quyền năng giải thoát vẫn luôn song hành, ở đâu có khó khăn ở đó có ơn Chúa.
Chúa cũng ban cho chúng ta nhiều quyền năng, quyền trên cả sự dữ và ma quỷ, nhưng có thể chúng ta chưa xác tín vào Chúa đủ để Chúa làm việc, phép lạ xảy ra không phải vì Chủa hiện ra làm việc mà là khi người ta biết tín thác và làm theo ý Chúa.
Bị ma quỷ khống chế thật đáng sợ, nếu các bạn nhìn thấy anh Tín lúc đó với khuôn mặt mất thần, mắt đứng im không nháy, nhất là nghe giọng nói của anh ta thật là ghê sợ.
Người ấy sẽ mất tất cả, có người thân cũng không nhận ra, thậm chí ma quỷ còn gây nhiều đau khổ cho chính người thân của mình trước.
Tôi thường được nhiều người xin cầu nguyện ơn giải thoát khỏi sự dữ vì người thân của họ cá độ, đánh đề, gian dâm… đó cũng là những hình thức khống chế của ma quỷ trong thế giới chúng ta mà chính đương sự đã đón chúng vào tâm hồn mình, càng ngày chúng càng khống chế người đó.
Chắc chắn sớm muộn chúng cũng làm chủ và tiêu diệt phần xác, phần hồn và người thân của họ. Cái tiêu diệt sợ nhất đó là tiêu diệt phần hồn để rồi phải trầm luân đời đời hoả ngục.
Có khi thứ ma quỷ này còn ghê sợ hơn cả quỷ nhập. Nên những ai bị như thế, xin mau đến cầu xin Chúa giải thoát và mạnh dạn dứt khỏi tình trạng đó.
Không ai cứu được chúng ta nếu chúng ta không nhận biết, hợp tác và quyết tâm gỡ bỏ, vì Chúa tôn trọng tự do của con người.
Tôi cùng mọi người đi lượm các thai nhi về dâng lễ, chôn cất và trông coi phần mộ các em. Tôi được nhiều ơn từ các em, tôi luôn có cảm nhận các em là những sinh linh vẫn đang hiện hữu.
Những dấu hiệu như bóng đèn tự động bật lên, cánh hoa biết rung, những tiếng kêu hay tiếng người đi qua lại… đó là sự hiện hữu bí ẩn và linh thiêng của các em.
Làm nghĩa trang công viên thai nhi cũng muốn nói với mọi người về sự hiện hữu ấy và muốn xin ơn Phục Sinh cho các em được siêu thoát, vào hưởng hạnh phúc Thiên Đàng với Chúa và các thánh.
Khi các em được cứu rỗi thì lúc đó là thiên đàng tại thế, vì sẽ không còn những oán hờn, quẩn lại, đeo bám mà chỉ có yêu thương, tha thứ và giúp nhau sống tốt, làm việc tốt.
Các bạn mến, chúng ta muốn có thế giới tốt đẹp hơn, nhưng tôi nghĩ sẽ chẳng có thế giới ấy nếu chúng ta cứ ngồi suy nghĩ, đấu trí, rồi lấy Kinh Thánh ra nói thì không được ích chi.
Tôi chỉ nghĩ đơn giản: Nếu Chúa có mặt ở đó thì Chúa sẽ làm gì? Tôi chỉ là dụng cụ để Chúa thực thi sức mạnh và tình yêu của Ngài qua tôi. Danh Chúa được tôn vinh và những người khốn khổ được yêu thương phục vụ la tiêu chí phục vụ của chúng ta.
Còn bạn, bạn có ở đâu khi người ta đau khổ và cần đến tình yêu bằng việc làm của bạn. Chúng ta không trách nhau hay trách đời mà nên cùng nhau thắp lên ngọn nến nhỏ rồi “đặt trên đế và soi chiếu mọi người trong nhà” và “ánh sáng của anh em phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy những công việc tốt đẹp anh em làm, mà tôn vinh Cha của anh em, Đấng ngự trên trời” (Mt5,14-16).
Nếu có lời kết, xin đừng để ai trong chúng ta cho ma quỷ có cơ hội nhập vào bằng những điều tin nhảm, tệ nạn, hay kêu cầu ma quỷ đến.
Nếu có, xin cùng tôi đặt niềm tin vào Chúa mà thưa rằng:
• Lạy Chúa Giêsu, xin hãy đến cứu giúp con!
• Lạy Chúa Giêsu, xin hãy thương xót con!
• Lạy Chúa Giêsu xin hãy đến giải thoát con khỏi sự dữ.
Xin cám ơn các bạn và các thai nhi đã cầu nguyện và cầu chúc cho tôi. Xin Chúa Giêsu chúc lành cho chúng ta, tha thứ các tội ta phạm và làm chủ đời ta.
— —
*Giáo phận Xuân Lộc, được thành lập vào năm 1965, đã trải qua 59 năm phát triển với nhiều thành tựu đáng kể trong công tác mục vụ và đào tạo linh mục.
Dưới sự dẫn dắt của các Giám mục tiên khởi như Đức cha Giuse Lê Văn Ấn và các vị kế nhiệm, Giáo phận đã không ngừng mở rộng và củng cố đời sống đức tin của giáo dân.
Đại Chủng viện Thánh Giuse Xuân Lộc, được thành lập năm 2005, đã trở thành trung tâm đào tạo linh mục quan trọng cho nhiều Giáo phận khác.
Giáo phận hiện có hơn 1 triệu giáo dân, 802 linh mục, và hơn 2.700 tu sĩ nam nữ, tiếp tục phát triển mạnh mẽ trong sứ vụ truyền giáo và phục vụ cộng đồng.
— —
*Trong giáo lý Công giáo, việc trừ quỷ được hiểu là một hành động để giải thoát một người khỏi sự ảnh hưởng của ma quỷ hoặc các thế lực ác. Đây là một phần quan trọng trong niềm tin của người Công giáo và liên quan đến việc bảo vệ và phục hồi sức khỏe tâm linh cho tín hữu. Dưới đây là một số khía cạnh chính về việc trừ quỷ trong giáo lý Công giáo:
Khái Niệm: Trừ quỷ được gọi là “Exorcism” trong tiếng Latin. Nó là một nghi thức mà mục đích là để giải cứu người bị quỷ ám hoặc bị ảnh hưởng bởi sự hiện diện của ma quỷ.
Lịch Sử: Việc trừ quỷ có gốc từ Kinh Thánh, đặc biệt là trong Tân Ước, nơi Chúa Giêsu đã trừ quỷ cho nhiều người (như trong sách Máccô 1:23-26). Các thánh tông đồ và các giám mục cũng thực hiện các hành vi trừ quỷ.
Nghi Thức Trừ Quỷ: Nghi thức chính thức được thực hiện bởi các linh mục đã được huấn luyện và có phép từ Đức Giám mục. Nghi thức này có thể bao gồm việc cầu nguyện, đọc lệnh trừ quỷ (Exorcism prayers) và sử dụng nước thánh.
Quyền Lực và Sức Mạnh: Giáo lý Công giáo nhấn mạnh rằng quyền lực trong việc trừ quỷ không phải đến từ người thực hiện mà là từ Chúa Kitô. Các linh mục thực hiện hành động này trong danh Chúa Giêsu và nhờ sự can thiệp của Thiên Chúa.
Tình Trạng Bị Quỷ Ám: Giáo hội Công giáo phân biệt giữa trạng thái bị quỷ ám và các vấn đề tâm lý. Không phải mọi hành vi kỳ lạ đều được cho là bị quỷ ám, và việc chẩn đoán là rất quan trọng. Trước khi thực hiện trừ quỷ, người thực hiện cần phải chắc chắn rằng đó thực sự là vấn đề tâm linh.
Cầu Nguyện và Thánh Thể: Các hoạt động cầu nguyện, việc tham dự Thánh lễ và nhận các Bí tích cũng được xem là phương pháp hiệu quả để bảo vệ bản thân khỏi sự tấn công của ma quỷ.
Việc trừ quỷ không chỉ đơn thuần là một hành động thể lý mà còn là một phần của cuộc chiến tâm linh mà người Công giáo tin rằng mọi tín hữu đều phải tham gia.
— —
CGVST.COM tổng hợp
Tin cùng chuyên mục
-
1 cán bộ VN thách thức quyền năng Cha Diệp và cái kết bất ngờ cho ông và gia đình
Quyền năng của Chúa: 1 Chuyện lạ có thật xảy ra tại Tổng giáo phận Hà Nội
1 Chuyện lạ có thật vừa xảy ra tại TTHH Đức Mẹ Núi Cúi, GP Xuân Lộc
1 Thanh niên ở Sài Gòn bị TNGT dập u não được ơn lành từ Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp
Đức Mẹ ban phép lạ tại Trà Cú, Sóc Trăng