25 năm trước, Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã dẫn chúng ta qua Cánh Cửa Hy Vọng

25 Năm Trước, Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II Dẫn Chúng Ta Qua Cánh Cửa Hy Vọng

Công Giáo Và Sự Thật | 02/01/2025 |


25 năm trước, vào dịp Đại Jubilee 2000, hai khoảnh khắc lịch sử đáng nhớ đã mở ra tại Quảng trường Thánh Phêrô – việc Đức Giáo Hoàng mở Cửa Thánh vào Đêm Giáng Sinh và việc Ngài xuất hiện từ cửa sổ vào đêm giao thừa. Những khoảnh khắc này vẫn sống mãi trong ký ức tôi – khoảnh khắc thứ nhất với sự tĩnh lặng, và khoảnh khắc thứ hai với âm thanh rộn rã.

Vào đêm giao thừa năm 1999, tôi có mặt tại Quảng trường Thánh Phêrô cùng với những người bạn và thầy cô quý mến từ Hội thảo Tertio Millennio, một hội thảo tôi đã tham gia vào năm 1994 tại Krakow, Ba Lan. Trong số đó có Michael Novak, Cha Richard John Neuhaus và George Weigel, người vừa xuất bản cuốn tiểu sử vĩ đại về Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II: Witness to Hope (Chứng Nhân Của Hy Vọng).

Chúng tôi đã dùng bữa tối tại một nhà hàng địa phương – Armando’s, một nơi khá đơn giản nhưng đôi khi lại được Đức Hồng Y Joseph Ratzinger (người sau này trở thành Giáo Hoàng Biển Đức XVI và qua đời vào đêm giao thừa năm 2022) chọn làm nơi lui tới. Anh trai tôi từ Canada cũng đến Roma để cùng tôi chào đón thiên niên kỷ mới.

Thường lệ, Đức Giáo Hoàng sẽ xuất hiện từ cửa sổ của ngài vào mỗi buổi trưa Chủ nhật để đọc Kinh Angelus. Nhưng lần này, Ngài xuất hiện vào lúc nửa đêm để phát biểu và ban phép lành urbi et orbi (cho thành phố Roma và cho toàn thế giới). Quảng trường đông nghịt người, không khí sôi động với những tiếng vỗ tay, hò reo. Khi Đức Giáo Hoàng xuất hiện, khi Ngài đã gần 80 tuổi, hoàn thành sứ mệnh dẫn dắt Giáo Hội bước vào thiên niên kỷ thứ ba, không khí hân hoan vô cùng.

Mọi người đều chờ đợi những lời phát biểu của Ngài. Và Ngài bắt đầu: “Chiếc đồng hồ của lịch sử đã điểm một giờ quan trọng.” Ngài gửi lời chúc mừng và chỉ nói vỏn vẹn một hoặc hai phút. Ngài trích dẫn lời thắp nến Phục Sinh trong Thánh Lễ Vọng Phục Sinh, khi Chúa Giêsu là Ánh Sáng thật xua tan bóng tối của đêm tối – và của đêm này, đêm chuyển mình từ thiên niên kỷ thứ hai sang thiên niên kỷ thứ ba.

“Chúa Kitô, hôm qua, hôm nay và mãi mãi,” Ngài nói. “Mọi thời đại thuộc về Ngài. Ngài là Đấng được tôn vinh và cai trị muôn đời. Amen!”
Những lời đầu tiên của Đức Giáo Hoàng trong thiên niên kỷ thứ ba chính là “Chúa Kitô đã sống lại.” Chúa Giêsu là Chúa của lịch sử! Đó là một phép lành trang nghiêm, mang đậm tính kinh thánh và phụng vụ ngay trong những giây phút đầu tiên của năm 2000.

Sau đó, đám đông bỗng trở nên ồn ào. Theo phong tục địa phương, những tiếng pháo nổ vang lên, hòa cùng tiếng la ó của đám đông vui mừng, tiếng hét gọi nhau tránh xa các quả pháo – tạo nên một hỗn độn âm thanh khi chúng tôi vội vã rời khỏi quảng trường. Chúng tôi tìm đến đỉnh đồi Janiculum để xem màn pháo hoa hoành tráng chào đón năm mới của thành phố Roma.

Cái Tĩnh Lặng Của Đêm Giáng Sinh
Một vài ngày trước đó, vào Đêm Giáng Sinh, đã có một khoảnh khắc tĩnh lặng hoàn toàn khác biệt. Vào lúc 11 giờ đêm, Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã đến Cửa Thánh của Vương Cung Thánh Đường Thánh Phêrô. Đại Jubilee 2000 bắt đầu với việc Ngài mở cánh cửa này trước Thánh Lễ đêm Giáng Sinh. Ngày sinh của Chúa Giêsu đã đến, đánh dấu 2.000 năm lịch sử.

Cả đám đông trong nhà thờ lặng đi hoàn toàn trước khoảnh khắc thiêng liêng đó. Từng tiếng xì xào nhỏ cũng không còn. Tôi hiểu thế nào là “im lặng lạ kỳ,” đó là lần đầu tiên tôi cảm nhận được sự im lặng như một âm thanh rõ ràng. Từ đó, tôi chỉ nghe được một lần nữa cảm giác đó, khi Đức Giáo Hoàng Biển Đức XVI phát biểu tại Westminster Hall ở London, nơi Thánh Thomas More từng bị kết án tử hình.

Lúc đó, mọi người đều biết rằng một khoảnh khắc lịch sử đang đến gần. Không chỉ là Đại Jubilee, mà còn là một Đại Jubilee được mở ra bởi chính Đức Giáo Hoàng đã thay đổi lịch sử, đã vượt qua những cơn đau thể xác và những cuộc tấn công vào tính mạng để dẫn dắt Giáo Hội đến năm 2000. Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đang đối diện với Đại Jubilee của chính mình.

Lời Ngài mở đầu cho sự kiện lịch sử này: “Mọi người đều mong đợi được thấy Đức Giáo Hoàng, người đã bắt đầu triều đại giáo hoàng của mình với lời kêu gọi ‘Mở rộng cửa cho Chúa Kitô,’ chính tay mở Cửa Thánh.” Lúc cánh cửa được mở, không cần lời nói. Đức Giáo Hoàng quỳ xuống, được giúp đỡ bởi cây gậy mục vụ, và Ngài cầu nguyện trong im lặng. Sự im lặng dài đằng đẵng ấy đã đủ để thay lời.

Ngài đứng dậy, chậm rãi đi qua toàn bộ chiều dài của nhà thờ để tiến về bàn thờ. Đó là lần cuối cùng Ngài làm như vậy. Ngài đã chạy hết chặng đường; Ngài đã giữ vững đức tin. Sau đêm đó, Ngài sẽ sử dụng một chiếc nền di động và sau đó là chiếc xe lăn đặc biệt để tiếp tục dâng lễ tại bàn thờ.

Khoảnh Khắc Lịch Sử Và Những Ký Ức Vẫn Sáng Ngời
Giữa sự im lặng của Đêm Giáng Sinh và sự náo nhiệt của Đêm Giao Thừa, Đức Giáo Hoàng đã đến với nhà thờ chính tòa của ngài, Vương Cung Thánh Đường Thánh Gioan Lateran vào tối Giáng Sinh. Những cánh cửa lớn của nhà thờ Lateran mang trong mình lịch sử lâu dài của Đế chế La Mã. Sau buổi lễ, tôi và anh trai cùng một vài người bạn đã đi bộ qua các con phố yên tĩnh của Roma vào đêm Giáng Sinh, khi 2.000 năm trước, thời gian đã bước vào trong vĩnh cửu.

Đêm đó, chúng tôi dùng bữa tại nhà hàng L’eau Vive, nơi do cộng đoàn các nữ tu Carmelites Pháp điều hành. Một bữa tối Giáng Sinh ấm cúng, với những giờ phút thiêng liêng, khi mọi người đọc các sách Phúc Âm về lễ Giáng Sinh và di chuyển tượng Hài Nhi Giêsu từ bàn này sang bàn khác để veneration.

25 năm đã trôi qua, và dù thiên niên kỷ này chỉ mới bắt đầu, những ký ức về sự tĩnh lặng và âm thanh trong những khoảnh khắc đầu tiên của Đại Jubilee vẫn mãi sống trong tâm trí tôi. Cánh cửa hy vọng đã mở ra, và chúng ta đã bước qua ngưỡng cửa ấy, với niềm tin vào tương lai và lời mời gọi của Đức Giáo Hoàng, “Mở rộng cửa cho Chúa Kitô.”

CGvST.COM Chuyển Ngữ từ ncregister

Tin mới cập nhật